- Sáng tác mới
Tuổi mười ba em thành thiếu nữ Má ửng hồng, mắt sóng sánh hồ thu Trong leo lẻo anh rơi mình xuống đáy ướt đầm đìa cho đến tận hôm nay. Anh đã qua bao mùa xuân, mùa hạ...
Em bước ngàn ngọn núi gập ghềnh tuyết phủ tìm một người tha thiết để yêu để trái tim đang lơ lửng giữa chiều có một nơi tìm về hội tụ...
Biển vẽ lên trời từng cơn sóng biếc Mây lặn ngụp bơi giữa lòng nước trong xanh Mắt sáng long lanh, nắng rơi ngàn lối nhỏ Môi hồng chín đỏ, ngát hương hoa!...
Anh Cò To mê nhất trò đánh đáo ăn tiền. Cứ vào dịp tết khi có tiền mừng tuổi là anh trốn đi đánh đáo cả ngày. Chẳng biết gì đến tết. Chẳng nhớ gì đến nhà. Chẳng cần ăn cỗ. Cứ đi biền biệt từ sáng đến tối....
Gió đi lang thang cuối trời để mây đứng đó chơi vơi một mình Gió đi vui thú… đã đành chơ vơ mây biết tự tình cùng ai...
Mưa làm sũng cả trời chiều hoa thơm không nở cánh diều không bay Thương người đương dạo cung mây bước bì bõm bước ướt giày ai hong...
Có lần nghe hỏi tại sao mắt ở phía trước nhìn vào tương lai Thưa rằng Giời dặn muôn loài bỏ qua quá khứ nhìn hoài làm chi...
Về quê xa mấy cũng về… bờ tre, ngõ xóm, con đê, cánh đồng... Những gì của thuở lông nhông … không về mai mốt còn không … mà về...
Lặng nhìn theo phía xa vời quãng sông vắng gió khung trời vắng mây Mịt mờ cây với lá cây Dối lòng tay lại cầm tay của mình. Hình như có gió vô tình Có chân ai bước thập thình sau lưng...
Bãi Sau, Bãi Trước Gành Hào, bãi Dâu Nước non non nước Như mơ Vũng Tàu Sóng vỗ đùa anh Trời xanh mặn chát Dấu chân trên cát Tóc mây ban mai...
anh viết về tình yêu về câu thơ suốt cuộc đời không dấu chấm lỡ nhấp ngụm trăng thề là chuỗi tháng ngày nô nức đến si mê… khi phượng hồng nung chín đỏ tiếng ve...
Không có gì da diết Bằng tình yêu đơn phương Xác xơ tằm đến chết Quay quắt trong tơ vương Chỉ mong người ấy biết Trái tim khao khát gửi trao Người vờ như chẳng biết? Đời vô tình mất nhau......
Đóa cẩm chướng này con gửi theo gió, theo mây tặng mẹ đây. Ngày của mẹ, con đâu còn có mẹ! Mẹ đã đi gặp cha và các anh con được nhiều năm. Con không thể quên cảm giác mỗi lần về nhà, mẹ ngồi nhai trầu,...
Thôi mời xuân hãy vào đây Một em với một xuân này là đôi Rượu cay em rót ra rồi Nâng ly lên để tiễn trời gió mưa Cho ong bướm lại say sưa...
Ngày Người sinh ra Pháp Luân xoay chuyển Các chiều không gian Mang chân, thiện, nhẫn Ngày Người sinh ra Văn minh tiền sử Bao lần đã qua Sinh, thành, trụ, hoại...
Sáng ơi, tiếng hót sao lành? Ta cất đấy, giữa trời xanh mây vàng. Rời cõi Thiền, chút lang thang, Tìm nhân thế, bấy nhiêu dòng ngược xuôi? Lên Phây búc, ngắm mặt Người,...
Bất thần trời đổ mưa rào qua đường quên nón tránh vào nhà bên Vội vàng che tấm áo lên kẻo mưa cảm lạnh xối trên đỉnh đầu...
Mẹ bỏ ra đi… qua hai mùa mưa nắng đã hai năm con vắng bóng mẹ hiền chắc giờ đây mẹ nguôi bớt muộn phiền bớt cong lưng cõng cuộc đời trĩu nặng.....
Cho em hỏi người ơi Đường muôn dặm Nước mắt rơi, điểm dấu cuộc đời? Đây giọt tinh khôi tình vừa chớm nở chảy dịu dàng, nhung nhớ về đêm....
Tuổi hai mươi thao thức nửa đêm Nhớ mái tóc mềm bay bay trong gió Nhớ bài thơ viết lời chưa ngỏ Yêu một người, Xuân Vũ xóm bên. Tuổi ba mươi đêm tỉnh giấc nồng Tay xách đèn chai, chân vòng vèo dép lệch...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!