- Sáng tác mới
Đêm! Làng quê yên ả. Vắng đâu đây tiếng hát của các liền anh liền chị. Kể từ khi người mẹ tảo tần của Mỵ ra đi đã bốn năm, rồi mẹ của Thông cũng trả đi hai năm sau đó. Mỵ ở nhà vò võ với mảnh vườn ao cá ....
Đẹp hơn ánh dương ban sớm Thơm ngát mặt đường, lấp lánh ánh huy Những đóa hoa sen tươi thắm diệu kỳ Theo bàn tay em toả quang rực rỡ....
Gần ngàn mét trên tầng cao tít tắp Tiếng động cơ ru nhẹ giấc mơ màng Ô cửa xinh xinh như hai bàn tay khép Ta gom cả trời mây qua một khung hình Trào dâng dưới tầng sâu như bông trắng ngút ngàn...
Quê hương mình ta thấy từ từng cao Nhà bên nhà, xếp như bàn tay đặt Con ngõ nhỏ là mạch hồng máu chạy Nhịp tim buông sớm sớm tiếng chuông chùa...
Tung tăng tung tăng Hè phơi đốm nắng Lấp lánh lấp lánh Lá chao gió vàng Lúa hát mênh mang Diều cao tít tắp...
Mười phút giải lao thầy giáo nói rất nhiều Không cần bảng đen, không cần giáo án Một góc hành lang mấy mái đầu bè bạn Lớp sinh viên đứa đứng, đứa ngồi …...
Thơ tình ướt át mới hay ai người viết giữa cơn say của mình Bàn tay cầm bút diệu linh rụt rè miền ngực cho tình vượt qua, Thơ tình rải chợ tuổi già...
Tình yêu tuổi thơ Nhẹ như một giấc mơ Trái tim non không biết nhớ nhiều Không đắng cay chỉ ngọt ngào mơ mộng Bắt đầu khi nào, ở đâu, em không rõ Dường như gió Dường như mây Như hơi nóng bay những trưa mùa hạ Như hương hoa dại thơm kỳ lạ không tên....
Đóa cẩm chướng này con gửi theo gió, theo mây tặng mẹ đây. Ngày của mẹ, con đâu còn có mẹ! Mẹ đã đi gặp cha và các anh con được nhiều năm. Con không thể quên cảm giác mỗi lần về nhà, mẹ ngồi nhai trầu,...
Có một dòng sông chảy không bao giờ cạn Nắng gắt gao, mưa đổ xói bờ Giông tố bốn mùa, thuyền đi, thuyền ở Nước vẫn dập dềnh, trong đục, nông sâu....
Tôi viết sách, trời nhập tôi viết lách Bàn tay tôi vạch theo mạch chảy thần Ý trong sáng hồn dạt dào cảm xúc Đậu lòng người đồng cảm đã quen thân...
Thèm một mùa Xuân rực sắc hoa Thèm một dòng sông chẩy hiền hòa Thèm một mùa Đông trời ấm áp Thèm một bầy chim ríu rít ca
Thèm một lời ru theo gió bay xa...
Tháng tư dịu dàng Hoa níu bàn tay Đường đi về chốn chân mây Gió xuân hây hẩy Hai người hôn nhau. Nụ hôn bay tới từng cao
Chạm vào quá khứ...
Tháng tư ơi phút giao mùa đã tới Sao dùng dằng đứng giữa thời gian Để tuyết rơi trắng đục loang trời Để bàng hoàng con tim ẩm ướt
Anh lạc đường Tìm lối một mùa đông...
Thái Bình, quê hương tôi sau mười mấy năm gặp lại. Bỡ ngỡ, vui mừng khôn xiết. Những con đường mới mở lượn cong, mượt mà cho sức sống tỏa muôn nơi. Mặt đường mịn, chất lượng cao. Giữa hai luồng là những hàng cau, cao...
Những Cô Gái Tháng Tư trong cuộc đời tôi Như những bông Phượng đầu mùa bật lên khúc ca mùa Hạ Như giọt mưa rào trong ao Sen Như búp Ngọc Lan quấn trong tơ nắng! Thanh Xuân của tôi họ là khúc nhạc vui...
Nước mắt chưa rơi Chị đã đi rồi Em đứng giữa vườn trưa bối rối Vòng tay tròn, ôm mùi thơm áo chị Tóc vờn bay, lưu luyến một bàn tay. Mắt vừa cay ... Chị đã đi rồi Cả cuộc đời gói trong lời kể vội...
Con lui cui cùng bóng mình mỗi tối Nén đơn côi, nghẹn lòng bức bối Hình ảnh mẹ… thoảng khói sương Lãng đãng những con ờng…
Bóng tre già Bên bến nước...
Biết em đang giữa mùa thi Sớm chiều lúc nào cũng vội Bài vở từng trang tiếp nối Khuya về ấm bàn tay em Em biết quên đi màu xanh
Khung trời phía sau cửa sổ...
Nhớ bạn rồi Tớ không khóc đâu Để dành nước Tưới những hàng cau Hòa vào dòng sông Khỏa những bờ ao Tan vào nắng Vào mưa bay cuối vụ...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!