- Sáng tác mới
Xuân chùng chình gom cải dọc triền sông Vàng rực rỡ gửi hoa vào bến nhớ Đã đâu đó bằng lăng về giữa phố Dâng lời thề xao xuyến hạ dần sang...
Có một miền gió ngược Thổi nồng nàn qua sông Bóng cầu rơi đáy nước Phù sa rưng rưng hồng Níu những ngày cuối hạ Nhạt thếch màu thủy chung...
Chiều bên hồ gió trải vắng mênh mông Trời xanh thắm, mây trắng tìm đáy nước Bóng dương liễu vờn sóng mềm tha thướt Hương thầm thì ngan ngát thinh không...
Quê hương mình ta thấy từ từng cao Nhà bên nhà, xếp như bàn tay đặt Con ngõ nhỏ là mạch hồng máu chạy Nhịp tim buông sớm sớm tiếng chuông chùa...
Không bừng lên cháy rực một khung trời Như phượng vĩ gọi ve về tiếp lửa Níu chói chang từ bình minh gọi cửa Chiều qua rồi sắc đỏ vẫn tươi nguyên...
Ta như bay trước một sớm mai này Xuân đã qua, hạ dùng dằng giữ nắng Trời thong dong dẫn nẻo về mây trắng Gió ngợp trời rười rượi bốn bề lên Mặt hồ im lìm ăm ắp nỗi niềm riêng...
Vàng như lửa mặt trời từ phía biển Đón ngày dài mùa hạ lúc tinh mơ Đất âm âm qua đêm ngằn ngặt thở Cây lặng thầm ngóng gió đứng chơ vơ...
Mười phút giải lao thầy giáo nói rất nhiều Không cần bảng đen, không cần giáo án Một góc hành lang mấy mái đầu bè bạn Lớp sinh viên đứa đứng, đứa ngồi …...
Miên man ngọn gió vườn nhà Cho ta theo với đi mà gió ơi Ta ngồi vào chỗ cha ngồi Bàn chân hằn vết mồ hôi đẫm mùi Nay cha mệnh đã yên rồi...
Ta bay lên giữa chan hòa nắng gió Nắng vàng ươm ngàn hoa lung linh nở Gió phiêu diêu bản tình ca không ngủ Một khoảng trời bồng bềnh mây dắt cánh tay xa Trút bỏ muộn phiền năm tháng đi qua...
Phố dừng lại trước đỏ đèn tín hiệu Hối hả vội vàng xe kịp giữ vòng trôi Có ngơi nghỉ thở phào chân mỏi mệt Có chờ mong rạo rực đếm không lời Trời đất giao hòa hết trưa chiều lại tối Xoay chuyển luân hồi là vũ điệu thời gian...
Phải là linh cảm chuyện gì Mà đêm khó ngủ ngày thì nôn nao Đông về rét mướt có sao Mà lo sương muối hanh hao thân gầy...
Là qua đi mờ mịt nửa khung trời Là vỡ vụn lời hẹn trước bình minh rạng rỡ Là trốn chạy vội vàng giữa cung đường không đèn đỏ Cơn mưa rào bất chợt của riêng ai Mưa qua rồi biển xanh tựa ban mai Cánh buồm nhỏ nghiêng chào con sóng nhỏ...
Lặng nhìn theo phía xa vời quãng sông vắng gió khung trời vắng mây Mịt mờ cây với lá cây Dối lòng tay lại cầm tay của mình. Hình như có gió vô tình Có chân ai bước thập thình sau lưng...
Có lời nào giục giã vội vàng đâu Mà cứ nở như không còn được nở Màu đỏ ngỡ chẳng nồng nàn hơn nữa Phố xá bừng bừng lửa phượng thắp hè sang...
Mẹ mừng sinh được chị tôi Anh em tôi nữa năm người con trai Chị tôi da trắng tóc dài Yêu đương cũng chỉ một vài đám thôi Lựa lòng thuận ý cha tôi Thuyền rong ruổi mãi dừng nơi gần nhà...
Hoa rực cháy một vòm trời đang hạ Đỏ như ai mong đợi bước ai về Cơn gió ngược dập dìu rơi rất nhẹ Mấy đài hoa lỡ cạn nửa câu thề...
San hô dưới đáy biển Suốt một đời trắng tinh Mặc sóng ngầm cát chuyển Qua ngàn năm nhấn chìm Giữa bao la được mất Lấm lem trong kiếm tìm...
Biết em đang giữa mùa thi Sớm chiều lúc nào cũng vội Bài vở từng trang tiếp nối Khuya về ấm bàn tay em Em biết quên đi màu xanh
Khung trời phía sau cửa sổ...
Chợ Đầm mà chẳng có đầm Có đôi trai gái đi cầm tay nhau Phải là đầm ấm trước sau Mới thành tên gọi cho nhau chợ Đầm...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!