- Sáng tác mới
Có nhà thơ gọi đất nước ta là "Đất nước hình tia chớp", nơi đây đầy giông tố. Mẹ Âu Cơ đã chọn dải đất đó, dải đất hình tia chớp, và chọn đúng vùng "Tâm bão" để sinh ra con Lạc cháu Hồng....
Mấy bữa nay mình hơi mất ngủ, vì không biết phải rèn giũa những người em của mình như thế nào trong công việc và cuộc sống. Mình nghĩ con người sống với nhau bằng cái tâm chân thành, cần giúp đỡ nhau, nên nếu có gì trục trặc là mình hay mất ngủ băn khoăn giúp người...
Nếu thời điểm là một kẻ vô tâm Thì thời gian là kẻ thất tâm truyền kiếp Hôm nay còn là bông hoa đẹp Ngày mai có thể đã úa tàn
Chắc chắn rồi vạn vật thế gian Đều do Thời điểm sinh ra Thời gian huỷ diệt...
Sự chân thật là trân quý nhất Để con người sống tốt như mơ Nhưng giả dối luôn chen chân lấn đất Nước một dòng , sông lại hai bờ
Cũng có khi chân thật ngu ngơ Để giả dối tha hồ tung tẩy...
Con người ngày càng xa rời Tự nhiên. Không những thế, họ nghĩ là họ có thể cải tạo thiên nhiên được. Họ đào núi phá đồi, lấp sông vượt biển... bắt mọi thứ thay đổi để phục vụ cho nhu cầu của con người....
Trong những năm tháng học trò, tôi và bao bạn bè thuộc nằm lòng câu thơ của nhà thơ Bảo Định Giang: “Tháp Mười đẹp nhất hoa sen Việt Nam đẹp nhất...
Có thể ai đó thốt lên: Lắm chuyện! Ở quê mình thì làm gì có cây cầu nào, chắc thấy bên Tân Lập có cây cầu Tân Đệ hoành tráng muốn ghé hôi lấy tiếng thì ghé ví như phô rằng quê tôi hay nhà tôi gần cầu Tân Đệ chẳng hạn!...
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 조강지처(糟糠之妻 - tao khang chi thê). Ở đây, tao khang - cám trấu, bã rượu, chi - của, thê - vợ. Cám trấu, bã rượu là những thứ thấp kém, vốn chỉ cho heo ăn, chỉ nhà nghèo lắm lắm mới dùng để cho người ăn. Tao khang chính là đại diện cho những gì khó khăn, khổ ải nhất. Vậy nên......
Đã lâu rồi quê tôi không có nước nổi. Tôi vẫn thèm nhớ, khát khao mong được trở về ngày xưa có những mùa nước nổi như một đứa trẻ dại khờ. Vâng, chỉ có những đứa trẻ dại khờ mới mong nước nổi....
Có thể nói, khi Phạm Hồng Oanh chỉ để lòng mình đối diện với chính lòng mình, “Tâm thi” của nhà thơ đã hóa thành “Thần minh chi chủ,” đã sáng dậy mọi hình hài thi tứ. Từ “Mặt trời xa lắc” đến “Hoa nở không mùa.” Với hai tập thơ còn khiêm nhường trong gia tài của đời người cầm bút. Nhưng cái quý ở......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!