- Sáng tác mới
anh viết về tình yêu về câu thơ suốt cuộc đời không dấu chấm lỡ nhấp ngụm trăng thề là chuỗi tháng ngày nô nức đến si mê… khi phượng hồng nung chín đỏ tiếng ve...
Đóa cẩm chướng này con gửi theo gió, theo mây tặng mẹ đây. Ngày của mẹ, con đâu còn có mẹ! Mẹ đã đi gặp cha và các anh con được nhiều năm. Con không thể quên cảm giác mỗi lần về nhà, mẹ ngồi nhai trầu,...
Mẹ bỏ ra đi… qua hai mùa mưa nắng đã hai năm con vắng bóng mẹ hiền chắc giờ đây mẹ nguôi bớt muộn phiền bớt cong lưng cõng cuộc đời trĩu nặng.....
Gốc bàng cũ vươn cánh tay xương xẩu Đỏ mắt tìm mùa ký ức năm xưa, Đỏ lá chờ ào ạt những cơn mưa Giữa tiếng ve rực rỡ màu hoa Phượng…...
Có một dòng sông chảy không bao giờ cạn Nắng gắt gao, mưa đổ xói bờ Giông tố bốn mùa, thuyền đi, thuyền ở Nước vẫn dập dềnh, trong đục, nông sâu....
Bãi Sao chi chít ngàn sao sao trời sao biển quyện vào sao nhau Người da trắng kẻ da màu lung linh ánh mắt gật đầu chào sao...
Thèm một mùa Xuân rực sắc hoa Thèm một dòng sông chẩy hiền hòa Thèm một mùa Đông trời ấm áp Thèm một bầy chim ríu rít ca Thèm một lời ru theo gió bay xa...
Rồi mùa hè sẽ qua. Hoa phượng đỏ rơi vào quá khứ Hàng cây sân trường xanh nỗi nhớ Em còm hát giai điệu ngày xưa Kỷ niệm mùa hè......
Nắng thả bóng râm, cho ánh mắt ngời. Cành phượng cầm tay, đỏ thắm môi tươi. Ướt đen nhánh tóc mai, những giọt mồ hôi. Hè đã đến, nồng nàn như sức trẻ ... Bờ bên kia, một con thuyền lặng lẽ....
Đừng lấy người chỉ biết Quan tâm chuyện hỏi han: "Em đi về có mệt?" Ốm đau, đã thuốc thang?"... Bạn nên yêu và lấy Người chỉ ánh mắt nhìn Biết cần làm gì đấy Cho "một nửa " của mình......
Người ta, ai cũng mắc Những sai lầm bất kỳ Nhưng sai lầm lớn nhất Đánh mất danh dự đi... Nghĩa là đem dối trá Để giải quyết nợ nần Tưởng che được tất cả...
Lúc chúng tôi ra rả như cuốc kêu thuộc lòng bài "Bà Còng đi chợ mua rau", tôi vô tình liếc sang phía thằng Công. Nó có vẻ bối rối, mặt đỏ nhừ, miệng lí nhí. Tan học, cả lớp ùa ra sân. không ai để ý Công vẫn ngồi trong lớp,...
Đã thấy thu về, Dù mùa chưa lá đổ, Chút Thanh Minh, Lốm đốm nửa vàng, xanh... Thời đã khác, Không rập rờn sóng cỏ, Mưa bụi thôi bay, Ai khóc người dưới mộ?...
Anh tặng em một chiều mưa bụi nhỏ Gió không về, nắng lưỡng lự treo mây Đào vừa đơm nụ thắm trên cây Cánh còn rung ngỡ ngàng hơi ấm lạ Anh tặng em một ngày xuân tha thiết Hương tết còn nồng trong góc phố, hàng cây...
Khát vọng non sông khát vọng đời Người người hạnh phúc khắp muôn nơi Non sông gấm vóc cây đâm lộc Dân tộc quang vinh mãi rạng ngời...
Người già, người khuyết tật Hay phụ nữ có thai Trên xe cần có ghế Bạn sẽ nhường cho ai? Có rất nhiều ý kiến Nên ưu tiên người già! Còn tôi đã lớn tuổi Cũng sẵn sàng nhường mà!...
Đến Xuân nữa rồi sao em én vờn mây,trăng hé nở bên thềm tuổi thiên nhiên cứ quay vòng lột xác rữa Đông tàn lại bát ngát Xuân xanh mình đâu còn những ánh mắt long lanh...
Anh không nhớ đến giờ đi đón em Phố đã trổ đèn đêm về khuya khoắt Em một mình đứng dưới gốc bằng lăng tím ngắt Cứ mỏi mong anh, ánh mắt đêm về. Anh không nhớ đón em trước cơn mê...
Chỉ tuổi thơ Là Tết mãi ta rùng mình Chợt hãi Bao nhiêu năm rồi Chôn chặt Tết quê Bao nhiêu năm rồi Chuyến đò xuyên sương khói Nước sông La Sừng sực những hương nồng Mẹ Ba mất rồi Ông bà ngoại mất rồi...
Heo may rải lạnh vào thu ngỡ tay mẹ nhẹ vỗ ru bồng bồng ru trông cây lúa đông đòng mỏng mềm bẹ áo khép vòng nựng con Giấu lòng đậy điệm gầy còm...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!