- Sáng tác mới
Trong cuộc sống có được người bạn tri kỷ mới thật là trân quý! Tri kỷ cũng như một thứ tình cảm ấm áp không lời, một thứ đồng hành giản dị nhưng quý báu vô ngần....
Đời người như mớ bòng bong Như cọng rơm nhỏ giữa lòng đại dương Không biết bơi, không biết hướng Loay hoay tìm lối tìm đường, tìm cơ Muốn sống thì phải đến bờ...
Tôi về gom lại lá mùa thu Nhặt lấy bâng khuâng với thẫn thờ Mây buồn xơ xác theo về gió Và ánh trăng buồn của ngày xưa Tôi về tìm lại những chiều mưa...
Tôi đến Casablanca vào một ngày đông lạnh, sau 30 tiếng đồng hồ kể từ lúc rời Hà Nội, lòng chênh chao nỗi niềm trống vắng. Có lẽ đây là chuyến đi công tác không mong đợi nhất của tôi trong những ngày cuối năm,...
Sao khát thế, dù rễ cây sũng nước? Dù gốc cây lép nhép đẫm mưa phùn? Lá cây khát màu xanh, Ngửa mặt nhìn xam xám, Đông không trôi, Thiu thỉu ánh mặt trời... Sao khát thế, Khát một nụ cười,...
Tháng Năm Theo thời cuộc ta ly hương thủa ấy Ta nếm trải những thói đời lầm lậy Đối diện tử sinh Ngơ ngác tháng ngày ... Những kỷ niệm xưa khổ lắm buồn nhiều Ta chẳng thể nào quên Khi cái chết cận kề bên Ta bật khóc, không một lời trăn trối......
Tôi cảm ơn người đã nắm nay không phải vì đã giúp tôi không ngã, mà chính vì người đã chìa tay ra với tôi. Tôi cảm ơn người đã cổ vũ không phải vì đã giúp đời tôi đã bớt khổ mà chính vì người đã có lòng khích lệ tôi....
Con chim tìm nơi đất lành Cánh chim cuối thu sải cánh Bay về phương nao nắng ấm Những mùa di trú trong năm Người Việt rời quê im lặng Hồn quê vời vợi chân trời...
Tràng An ngợi ngời hương sắc Chốn bồng lai tiên cảnh là đây! Nắng thêu hoa, hoa khảm nắng lên cây Mây ngũ sắc sà xuống lòng núi biếc. Văn vắt Cổng Trời, Địa Linh, Thánh Trượt...
Sài Gòn một sáng ngời ngời nắng và gió. Tôi nghe tin nhà văn Bút Ngữ từ trần. Vô cùng bất ngờ vì khi đón nhận tác phẩm DUYÊN, bác còn khỏe lắm....
Người xưa dạy rằng: Con người cần hành thiện, tích Đức. Đức là những phẩm cách tốt đẹp của con người. Thiện mỹ, chính đại quang minh, trong sáng. Có Đức mặc sức mà ăn. Mất Đức là mất tất cả....
Nước sông Côn núi rót từ sông Say Nên Bầu Đá rượu trong như trời lọc Như nước mắt xứ An Nhơn vừa chắt Như vui buồn nằm ngủ võng đắng cay...
Chốn người thường ngước mắt lên Trên Thiên Quốc rực cõi tiên chói lòa ! Lung linh cung điện ức tòa Nhà ta ta ở, nhà ta ta về... Nhớ khi ở chốn u mê Sân si mê đắm, vụng về đường tu !...
Ngày mai con đã bước vào phòng thi, Ngủ ngon con yêu nhé, Ba đặt môi lên trán con rất nhẹ, Theo gió mát ngời Xao xác cả vòm sao...
Cả một bầu xanh ngọc Thức cùng ba đêm này......
Tiếng ve buông Vắt mình qua chùm phượng cháy Hè về… Bỏ lại ngày tháng say mê Miệt mài tựa viên phấn trắng Hiến mình nhuộm thắm điểm 10. Từ sân trường trong vắt nắng tươi...
Người giàu có chẳng khoe giàu có, Ta khoe giàu, người chớ vội chê ta. Ta có bạn nhiều, gần cũng như xa, Có người nói chẳng ngừng, có người luôn im lặng, Có người gặp suốt ngày, có người đôi năm một, Có người nghe tên, chưa biết mặt bao giờ....
Người xưa dạy rằng: Con người cần hành thiện, tích Đức. Đức là những phẩm cách tốt đẹp của con người. Thiện mỹ, chính đại quang minh, trong sáng. Có Đức mặc sức mà ăn. Mất Đức là mất tất cả. Chữ Đức trong tiếng Trung có chứa đựng thiên cơ vạn cổ, nhìn vào Đức có thể thấy được quá khứ, hiện tại và......
Một lần ngồi trong công viên, con gái mình nói rằng, cái môn nó sợ nhất, vô tích sự nhất, không biết học để làm gì là môn Văn. Nó nhìn thẳng vào mắt của mình và lí nhí: "Con nói thật, Ba có buồn không?"...
Một quãng đời sẽ đi vào kỷ niệm Một mái nhà mãi nồng nàn thương nhớ Bốn năm trời biết mấy dấu yêu...! ...Mươì hai tuổi mình gặp nhau nơi ấy Những ánh mắt trong veo như hạt sương thức dậy Nhớ lại bây giờ vẫn thấy xôn xao!...
Đa một đời bền bỉ Biếu bóng mát, quả ngon Cho bao loài nương tựa Che chở mọi linh hồn. Đa chết thân mau nát Trả về đất thảnh thơi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!