- Sáng tác mới
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng....
Vàng một thủa, tuổi thơ trôi vội vã Xanh một thời, nhung nhớ để trong tim Trắng một khoảng không, bồng bềnh mây ước vọng...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu, thù tạc với bạn bè, giang hồ phiêu lãng trong Nam ngoài Bắc nhiều hơn bên bàn viết;...
Xếp đôi sợi nắng ngọt ngào Trải cơn gió bấc len vào nhân gian Trong vùng ký ức miên man Mùa Thu đã cũ hoa vàng đã phai... Đông sang vặn vẹo hình hài...
Mới ngày nào thu còn rơi trong nước biếc, Giờ tuyết đã về, trắng muốt bông bay. Trời đất xoay, đời cũng quay mấy ngả. Chỉ còn ta, đối diện với ta. Tự hỏi lòng, đã bước đi xa? Hay vẫn dùng dằng thương lá rụng....
Nét dịu dàng duyên dáng thanh tao Như sao sáng giữa muôn vàn tinh tú Đất quê nhà sinh em sao xinh thế Cùng giỏi giang đầy ước vọng đam mê....
Sao ngày Quốc tế đàn ông Phố phường vắng vẻ chẳng bông hoa nào Không nghe nửa tiếng lao xao Thì thầm thơ mộng chúc nhau an lành Nhân gian như một bức tranh...
Tóc là dòng mực chảy. Da thịt là giấy thơm. Thấm thật sâu con tim Bài thơ tình thu viết. Những dòng buồn tím biếc Rơi vào sau vách xanh. Những ước vọng mong manh...
Thầy ơi sao buồn vậy Ra đi, một kiếp người Hào hoa! Ba năm học cấp ba Cả một đời em nhớ. Giờ giảng văn, Hồi hộp đón thầy Đón chị Dậu, Đạm Tiên Đón ca dao cổ tích Đón hoa Quỳnh lỡ hẹn Đón hoa Nhài thơm Tinh khiết Nở đêm ... Em muốn nói thương thầy, Thương căn nhà thềm xanh, Rêu phủ. Em......
Có một người rất đỗi đẹp trai Có một người vô cùng giàu có Có một người thành công rực rỡ Và có một người như tia nắng ban mai Họ thề đi cùng em đến hết cuộc đời...
Ngày này cách đây 18 năm bố tôi lặng lẽ ra đi về cõi vĩnh hằng ở tuổi 84 một tuổi cũng là thọ ở cuộc đời một con người dẫu rằng đám con cái chúng tôi vẫn bàng hoàng xót thương bởi mất cha và đã không làm được gì nhiều để báo hiếu....
Ai xui cái vận ba đào Khởi cơn lận đận quẩn vào tháng Giêng Để cho đây đó chung chiêng Hết hanh hao gió lại phiền nhiễu mưa....
Cứ ước tìm một khoảnh khắc bình yên Một khoảng lặng giữa dòng đời ồn ã Muốn một mình suy tư ngẫm nghĩ Những buồn vui gom nhặt trên đường đời....
“Sau khi báo Nhân văn đình bản, Phùng Cung bị đình chỉ công tác và sau đó tập trung cải tạo suốt 12 năm tại các nhà tù Hỏa Lò, Bất Bạt, Yên Bái, Phong Quang…” Đó là đoạn trích từ Lời giới thiệu của Ban biên tập Nhà xuất bản Hội nhà văn cho tập thơ Xem đêm của nhà thơ Phùng Cung, xuất bản năm 2011....
Hồi còn bé, chị rất nhạy cảm với âm thanh. Có khi đứng giữa một đám đông ồn ào mà chị chẳng nghe rõ một điều gì. Nhưng vào những lúc yên tĩnh nhất, chị lại thấy những âm thanh trở nên sống động hơn bao giờ hết....
Ngày dần phai trong nắng quái chiều hôm Hoàng hôn ngoái đầu biết mình không còn trẻ Đêm trầm tư khép bờ mi lặng lẽ Để mặc vui buồn gồng gánh những giấc mơ....
Một buổi sáng tháng tư xanh lọc sau cơn mưa đầu hạ. Lúc ấy, tôi lên sáu, nhởn nhơ bắt bướm, chơi chọi cỏ gà một mình để bà và u rảnh tay tát nước cho đám ruộng lúa cạnh mương nước ngang với con đường đất cát dẫn vào làng....
Cổ nhân có câu: điều đáng sợ nhất trên cõi đời là dục vọng. Dục vọng làm mờ mắt con người, che mất cả cái tình, cái lý; dục vọng gây ra những điều bất nghĩa, bất thiện, bất lương....
Tôi trở về Đỏ mắt những mùa thi Đầy vơi úa vàng cỏ dại Hợp âm vỡ Khúc tráng ca ngày hạ Dâng dâng Trở về tôi...
Có một loài hoa kỳ lạ, một ngàn năm hoa nở, một ngàn năm hoa tàn, khi hoa nở thì lá đã tan, mà khi lá mọc thì hoa lại úa tàn, chỉ nhìn thấy hoa mà không thể thấy lá, khi thấy lá rồi lại chẳng thể gặp hoa....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!