- Sáng tác mới
Khóm lan nhà tôi đã cố gắng tồn tại sự sống của nó được ba năm. Người ta bảo đây là loại lan được nhân giống trong phòng thí nghiệm nên khó thích nghi với môi trường thay đổi, tuổi thọ không được là bao; không sánh được với giống lan rừng, loài lan tự nhiên, hoang dã, sức đề kháng rất đáng nể....
Cho đến bây giờ, mấy chục năm qua đi, tôi đã là người phụ nữ cao niên có chút thành đạt nhưng tôi không khi nào quên được hình ảnh và những kỉ niệm về cô giáo Doãn Thị Chút, cô giáo, người thầy đầu tiên của tôi và nhiều đứa trẻ ở làng Duyên Phúc quê tôi....
Có người nói Thầy Cô như những Lái đò Chở chúng em qua dòng sông Lú Sau mỗi chuyến lại trở về Bến cũ Cho đến khi bụi phấn bạc trắng đầu Không Một ngàn lần, không chỉ thế đâu...
Có một vài bạn quý Tâm sự với tôi rằng: Họ cảm thấy vô vị Cô quạnh trong giá băng... Đơn độc và lạnh lẽo Trong tổ ấm của mình Con cháu sống bạc bẽo Không quan tâm, vô tình......
Tôi vào cấp 3 năm 1979. Những tưởng sau năm 1975 đất nước thống nhất chúng tôi sẽ được hòa bình ấm no nhưng không phải như thế. Biên giới Tây Nam vẫn chưa có một ngày yên ổn....
Có thể đấy là một sự thật. Người ta xì xào với nhau đó là một chuyện lạ. Tiền không phải từ trên trời rơi xuống. Việc người ta từ bỏ tiền quả là một chuyện khó tin. Vậy mà ông Quang lại dám cả gan từ bỏ tiền. Hình như vì danh. Còn nghe phong thanh, thì vì một người đàn bà!...
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Bên cầu ao hay ven sông nước lặng bao giờ cũng có đàn cá trắng mắt dung giăng dung giẻ đung đưa nhún nhẩy. Trắng mắt chỉ bằng que diêm nhưng thân dẹt trong suốt như pha lê. Đôi mắt to bất thường có vành khuyên trắng bạc lấp lánh đẹp miên man....
Tình cờ gặp một người làng tại đám cưới ở thành phố Hồ Chí Minh. Sau một hồi hỏi han tình hình, ông nói với tôi: Làm nghề viết, sắp “hưu” rồi sao không viết cái gì về làng mình đi! Tôi “ớ” người ra. Ừ nhỉ, quả là từ trước tới giờ, tôi chưa viết được cái gì ra hồn về làng mình cả!...
Thùng rỗng lắc mấy cũng không kêu. Thùng đặc chặt, lắc mấy cũng không kêu. Thùng lắc mà kêu là loại bên trong có một chút xíu gì đó. Con người cũng vậy. Người chả biết gì, người biết nhiều thứ thì thường không nói gì....
Tôi vào thành phố Hồ Chí Minh dạy học, mới ngày nào còn chân ướt chân ráo, thấm thoắt nay đã tròn ba mươi năm. So với tuổi đời ba trăm năm của mảnh đất bốn mùa xanh cây lá và rực vàng nắng gió này, khoảng thời gian đó...
Bị cảm là bởi bị do rét? Không. Đó là do virus. Phòng bệnh cảm cúm tốt nhất là rửa tay. Ở Nam Cực và Bắc cực, hay ở những nước bị nhiệt độ âm không mấy ai bị cảm cúm. Bởi virus không sống được ở những nơi đó....
Mẹ bắt đầu "trẻ" từ khi nào nhỉ? Có lẽ từ khi tuổi cao không còn làm ruộng được nữa. Lúc đó, ông còn sống, các con đi làm xa, ông bà ở nhà tự chăm nhau....
Chẳng thơ mộng chút nào từ cái tên, hoa mào gà vẫn đi vào tâm hồn bao đứa học trò nông thôn giống như tôi. Nó gắn với bao kỉ niệm của một thời. Cái thời nghèo đói triền miên bên cha mẹ và mỗi ngày đến lớp cùng thầy cô....
Buổi sáng của một ngày tháng 11, nắng vẫn vàng nhạt và cái lạnh chỉ vừa se se, dìu dịu, mênh mang ... Tôi lại nhớ ngày xưa, khi tôi còn là một đứa học trò nhỏ ở thôn quê, vào cái thời mà cha mẹ nhiều khi còn muốn con bỏ học để đỡ đần việc đồng áng....
Trong những năm chiến tranh phá hoại ở miền Bắc, hầu hết các nơi đều không thể tổ chức cho trẻ em vui chơi vào dịp Tết Trung Thu....
Nó vào học cấp 3 vào thời kỳ cuối năm 1979 khi chiến tranh biên giới vừa lắng xuống. Nói là lắng xuống vì cuộc chiến biên giới ở Vị Xuyên Hà Giang phải tới tận 1989 mới kết thúc....
Gia Cát Lượng tự là Khổng Minh (181–234), hiệu là Ngọa Long tiên sinh, là vị quân sư và đại thần của nước Thục thời hậu Hán. Ông là một chính trị gia, nhà quân sự, là học giả và cũng là một nhà phát minh kỹ thuật....
Tôi từng đọc ở đâu đó rằng: mọi đứa trẻ cần được đối xử như nhau và tôi rất thích những ông bố bà mẹ không cuống lên mắng mỏ hay so sánh con mình với những đứa trẻ khác khi con chưa giỏi, nhất là vào những dịp cuối kì hay cuối năm học....
Nhà nọ có 8 anh chị em. Đến một ngày, cả nhà làm mừng thọ 60 tuổi cho người mẹ vốn một mình nuôi 8 người con trai gái ấy. Tất cả các con đều thành danh ngoài xã hội, chúng mang rất nhiều quà mừng sinh nhật lần thứ 60 của mẹ mình....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!