- Sáng tác mới
Năm xưa đan áo tặng người Tay đan lòng nhớ, người thời biết không Hỏi Thuyền còn nhớ Bến sông Hỏi Xuân còn nhớ mùa Đông năm nào...
Tôi thích gọi Nguyễn Diệu Liên là “Út em yêu quý“. Vì tôi yêu quý và biết ơn em bằng những gì ấm áp tinh khôi. Vì trong nhóm Văn Búp của gia đình Nhà Búp chúng tôi, Diệu Liên nhỏ tuổi nhất, học khoá áp cuối, còn tôi và 11 anh chị em khác học khoá đầu....
Tàu thuyền không bị đắm Bởi vì nước bao quanh Mà các tàu bị đắm Vì nước trong khoang mình Bạn cũng đừng nên để Những phiền toái xung quanh Lọt được vào trong bạn Đè nặng tấm thân mình...
Đã là lời không nói được "trước mặt", thì cũng đừng nói "sau lưng". Căn cứ tốt để xem "lời ấy nói được trước mặt hay không" chính là xem xét lời ấy có thể bàn sau lưng họ hay không. Nếu lời khen mà có chân thì lời chê có hẳn đôi cánh, nên dù người ta không ở trước mặt......
Cuộc đời như nước chảy mây trôi, chẳng ai quản được việc của thiên hạ, cũng chẳng quản được việc của ông Trời, chi bằng chỉ quản bản thân mình....
Đã là lời không nói được "trước mặt", thì cũng đừng nói "sau lưng". Căn cứ tốt để xem "lời ấy nói được trước mặt hay không" chính là xem xét lời ấy có thể bàn sau lưng họ hay không. Nếu lời khen mà có chân thì lời chê có hẳn đôi cánh,...
Trời chiều còn cố đi xa Nhạt duyên… còn đến tặng hoa làm gì Nhận về bao nỗi vân vi Những bẽ bàng… những oan nghì xót xa...
Lạ thật! Tôi đã thấy trong số bạn bè mình rất nhiều người chẳng có dính dáng, hiểu biết gì về Biển mà tự nhiên cứ yêu nó. Trong số ấy có cả tôi......
Học cách hiểu về thất bại là một kỹ năng ít được nói đến, nhưng lại rất cần trong cuộc sống. Chúng ta thường nghĩ rằng thất bại là cái xảy đến với mình từ bên ngoài: Chúng ta không có một mối quan hệ tốt, hay đã có một mối quan hệ mà kết cuộc thật đau thương;...
Cho tôi vay chút nắng trời Hong khô manh áo cho người trên nương Cho tôi vay chút vô thường Giúp người năm ấy qua đường bình an...
Cụ già ngót tám chục Tại San Francisco ( Mỹ) Cùng người vợ hiền thục Căn hộ thuê không to... Cả đời ông "keo kiệt" Chẳng hàng hiệu bao giờ! Cặp kính luôn cũ rích...
Tức giận là biểᴜ hiện của sự vô năng, không tức giận mới là độ lượng. Tức giận là lấy cái sai của người khác mà trừng phạϯ chính mình....
Con người ta nếu như có thể hiểu được “buông” thì ấy chính là bậc trí giả. Buông là biểu hiện của từ bi, trí tuệ và sự trưởng thành. Nó khác với “buông tha” hay “vứt bỏ” vốn là một dạng trốn tránh thực tại....
Chiều Chủ nhật, tôi ngồi trước bậc thềm quan sát những đứa trẻ trong xóm chơi với nhau. Chúng thường chơi trò chơi yêu thích “Ta là chúa tể”....
Đàn ông vốn ít nói Ra tiếng là chuyện rồi! Thoạt ngỡ họ nông nổi Thực tình lại giếng khơi... Đàn ông dễ nổi nóng Giận dữ hoá bất cương*...
Thôi đừng hẹn Đến kiếp sau Thôi đừng huyễn hoặc Khiến nhau đau lòng Đừng nói yêu Giấu vào trong Cũng đừng nói Chỉ đèo bòng với em...
Bạn có biết phụ nữ Lấy chồng họ muốn gì? Họ không muốn mọi thứ Như bạn nghĩ nhiều khi Phụ nữ thường muốn nhất Kiếm được một tấm chồng Giỏi giang và chân thật Chia sẻ và thuỷ chung...
Cuộc sống vốn không đau khổ, điều khiến người ta đau khổ là bởi dục vọng quá nhiều. Thân thể vốn không mệt mỏi, điều khiến người ta mệt mỏi là bởi gánh nặng quá nhiều. Đời người dẫu không hoàn mỹ, thì hãy cứ cười ung dung...
Thôi đừng nhớ, cũng đừng quên Dẫu mười hẹn cũng chẳng nên hẹn gì Tay nâng vạt áo đầm đìa Tìm trong ngọn gió thổi về nơi nhau....
Con người ta nếu như có thể hiểu được “buông” thì ấy chính là bậc trí giả. Buông là biểu hiện của từ bi, trí tuệ và sự trưởng thành. Nó khác với “buông tha” hay “vứt bỏ” vốn là một dạng trốn tránh thực tại....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!