- Sáng tác mới
Tuổi thơ tôi, tháng ba, hoa xoan nở tím vườn quê. Hương hoa xoan nhè nhẹ toả khắp không gian thật dễ chịu. Tôi còn nhỏ đã bị ám ảnh bởi những câu thơ của Chế Lan Viên: Tháng ba nở tím hoa xoan. Sáng ra mặt đất lan tràn mùi hương....
Tháng Mười, vụ gặt xong rồi Cánh đồng bỗng ngẩn ngơ nỗi nhớ Đàn chim két no tròn xanh màu lá Bay về nơi nào còn sót lại tiếng kêu. (Những tiếng chim bâng khuâng cả trời chiều)...
Vừa tới sảnh khách sạn mình đã nhìn thấy phụ đề chữ Ấn Độ. Mình linh cảm đây là khách sản của người Ấn. Quả là không sai. Khi mở cửa vào phòng mùi hương liệu hang hắc cay nồng ùa ra ngột ngạt. Đó là mùi Ấn. Với mình nó vừa thân thuộc vừa ghê ghê....
Trên con đường dốc từ miệng núi lửa đi xuống. Để giữ thăng bằng đôi khi mình phải bám vào đám cỏ dại mọc um tùm. Bỗng dưng có một mùi thơm cay nồng sực nức trong gió. Dừng lại mình xoa tay vào đám lá cỏ mùi thơm lan tỏa vô cùng lạ lùng....
Lộc trời từ đất ngoi lên Rươi bơi hồng cả nước trên cánh đồng Mùa rươi triều ngập bãi sông Người săm rươi kéo mấy vòng heo may....
Hoa vừa rụng Tóc em vương Hương làn môi ướt anh Sao anh mãi đi xa Để nỗi buồn ở lại ? Em nuôi anh bằng hương hoa Anh nuôi em bằng ngày mai...
Quê ngoại mình là vùng quê nghèo đất cằn sỏi đá của tỉnh Hòa Bình, giáp Nho Quan (Ninh Bình). Thuở nhỏ mỗi khi mùa hè đến mình lại được bố đưa về quê chơi. Mấy ngày hôm trước thấy bố hì hụi vặn chặt ốc vít và bơm căng lốp chiếc xe đạp Thống Nhất là mình vui sướng không kể xiết reo váng lên: “ A, thế......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!