- Sáng tác mới
VẬN là vần của âm thanh, âm nhạc; là phong thái dáng dấp trang nhã theo quy luật của cái Đẹp. Nhìn vào Vận có thể thấy linh hồn của sự vật: "Người Thơ phong vận như thơ ấy "(Xuân đầu tiên, Hàn Mặc Tử). Kiều của Nguyễn Du thấy Đạm Tiên trong mơ:...
Cả một nền văn hóa Việt Nam 4000 năm lịch sử hoặc xa hơn là văn hóa 5000 năm của vùng đất Thần Châu Hoa Hạ Trung Hoa đều rất tin vào Thần, vào Phật, vào Tiên... Tách nền tảng chung của Văn Hóa Thần Truyền ở vùng Đông Á ấy thành những đặc sản của từng dân tộc e rằng nhiều lúc chúng ta sẽ bỏ đi những......
Chữ tượng hình là đặc thù của một thứ văn hóa, một thứ ngôn ngữ. Với người tin vào Thần thì đó là sự an định không phải ngẫu nhiên cho một cộng động người : ăn cơm ,cầm đũa,nói từng âm tiết có nghĩa, da vàng, trọng thủy,trọng xỉ...hẳn nhiên ngôn ngữ phải là khối vuông truyền đạt nghĩa, nội dung...
Trời liu hiu chút nắng Mưa bụi thầm thì bay Đi sang nhà hàng xóm Cành lộc nõn cầm tay Những vẩn mây khói xanh Thơm thơm mùi pháo nổ Trên bàn thờ của Tổ...
Nói về Thơ Đường, có thể thấy ngay đó là sự sáng tạo tuyệt vời về ngôn ngữ. Bởi thơ Đường là ý tại ngôn ngoại, là thơ ít lời mà nhiều ý, ý ở ngoài lời....
Mở đầu “Khúc Tâm du” là một bài thơ thi sĩ Trần Huyền Tâm viết tặng cho người bạn thưở học trò khi chị mới tròn 15 tuổi nhưng thật thú vị thay “Tôi muốn” lại trở thành tuyên ngôn nghệ thuật của nhà thơ ngay từ buổi đầu cầm bút...
Thời gian ơi hãy dừng chân lại Địa cầu ơi hãy quay ngược vòng đi Để cho ta khỏi sống cảnh chia ly Không vội vã, như buổi đầu gặp gỡ Khoảng trời xanh gặp chùm hoa phượng nở Lắng trong lòng một màu đỏ ra đi...
Mưa ầm ào tối sầm khu vườn rộng, Những đường mòn nhoà trong tiếng mưa rơi, Con mương nhỏ dồn lục bình hoa tím , Lũ trẻ chúng tôi không ngớt tiếng reo cười... Mưa bỗng tạnh bất ngờ, Hàng dừa cao nắng gội,...
Không đủ đường để lưu tên danh nhân Bắc Ninh bé như chiếc ô quan họ Bóng con chữ thành Luy Lâu mờ tỏ Gặp người nào cũng liền chị, liền anh...
Tháng Năm vừa sang Hè đã về trong lửa Xuân nấn ná chút gì Mà mắt ai trong? Tầm tã, Mưa đã về tầm tã Mùa mưa nay không chuyển vận theo mùa......
Có chắc rằng khi đến với lặng thinh Lời đã đủ mặn nồng vần thơ khát Có biết rằng khi tâm mình đã nhạt Chữ thanh tao mới rõ tiếng trọn vành....
Nói về Thơ Đường, có thể thấy ngay đó là sự sáng tạo tuyệt vời về ngôn ngữ. Bởi thơ Đường là ý tại ngôn ngoại, là thơ ít lời mà nhiều ý, ý ở ngoài lời. Mỗi bài thơ giống như một bài toán ngắn gọn nhằm giải đáp một vấn đề xã hội nào đó....
Có lẽ khi viết những dòng thơ trữ tình xót xa mang sắc điệu trào phúng rất riêng của phong vị Tú Xương, nhà thơ bên dòng sông Vị không hề nghĩ đến việc đặt tên. Thế nhưng, người đời sau bằng cảm nhận dân dã đã dùng hai tiếng "Thương vợ" không chê vào đâu được đặt tên, chuyển tải tác phẩm......
Cũng có thể một lúc nào đó trong cuộc sống bận mải, bạn bất chợt nhớ về những bóng hình yêu dấu, những nụ cười hiền hòa, những nét chữ thân thương của một thời mực tím. Rồi khi bị cuốn đi trong những lo toan thường nhật, bạn bỗng dừng lại và nhận thấy mình đang ngu ngơ, vô định. Bạn sẽ thấy mình......
Tôi biết, từ những năm mười hai, mười ba tuổi, Kim Chuông đã có thơ in trên báo của tỉnh Kiến An cũ. Kim Chuông người làng Thắng, Vĩnh Bảo, Hải Phòng. Cụ Đồ Vọng, thân sinh nhà thơ, một Nhà Nho từng bốn mươi năm mở trường, dạy học ở đất làng, giáo huấn thi thư cho nhiều lứa học trò....
Cuộc đời có thăng giáng. Nhưng ngày xưa, như Lão Tử nói: "Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo Tự Nhiên". Sự biến dịch của cõi người không làm ta chóng mặt....
Sư Huyền Trang tên tục là Trần Huy (Trần Vĩ hoặc Trần Y 陳褘) sinh vào khoảng năm 600 (niên hiệu Khai Hoàng thứ 20, đời Tùy), tại Lạc Châu (洛州), huyện Câu Thị (緱氏縣), tỉnh Hà Nam, Trung Quốc. Từ nhỏ Sư nổi danh thông minh đĩnh ngộ,...
Có lẽ khi viết những dòng thơ trữ tình xót xa mang sắc điệu trào phúng rất riêng của phong vị Tú Xương, nhà thơ bên dòng sông Vị không hề nghĩ đến việc đặt tên. Thế nhưng, người đời sau bằng cảm nhận dân dã đã dùng hai tiếng "Thương vợ" không chê vào đâu được đặt tên, chuyển tải tác phẩm......
Theo dấu chân của bậc thầy, và hẳn cũng trải qua rất nhiều công phu tĩnh tọa, lão Đạo Gia họ Trần mới truyền lại được chiêm nghiệm về sống và chết qua bài thơ. Có lẽ ảnh hưởng của chữ Chân là chữ quan trọng nhất trong Đạo Gia, cho nên, cụ Trần có rất nhiều bài thơ với tựa đề dài, cụ thể. Bản thân nó......
Tôi chưa đến chùa Hàn San ngoài thành Cô Tô (Trung Quốc). Nghe nói đây là điểm du lịch thu hút khách thập phương trên khắp thế giới. Sự nổi tiếng của địa danh này từ trên ngàn năm nay chính là nhờ Bốn (4) câu Đường thi của Trương Kế, một tên tuổi không có gì nổi bật trong hơn 2000 nhà thơ và 5 vạn......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!