- Sáng tác mới
Nghe róc rách đâu đây, thoảng ngọn gió Tiên. Cánh đào mỏng rất mềm. Xoay, xoay, một nụ cười vĩnh cửu ... Chốn lâm tuyền, Khe khẽ hát. Nhạc Trời tấu lên rồi, Cõi rất thực, Rất Tiên…...
Xưa tới thăm bạn gái Học chung lớp chung trường Gặp bé nơi đầu ngõ Xinh xắn thật dễ thương. Gạt mớ tóc xoã vương Em nhoẻn cười bẽn lẽn Nắm que chuyền vàng óng Em dấu vội sau lưng....
Anh là biển Anh ôm em vào lòng Những mặn chát khát thèm len lỏi ngọt Sóng tình vỗ Em ngỡ mình chết đuối Em buông lòng mặc biển thỏa môi hôn...
Em nhớ Trộn nỗi nhớ thương vào đất Chỉ có đất đai vuốt nhắm nổi mắt anh! Em hãy Rải nỗi buồn lên trời xanh Chỉ có gió mới khiến anh thanh thản!...
Thì, đã bốn năm rồi gắn bó, Hết thay pin, thay sạc, rớt rơi, Có những lúc, nằm im một xó, Nó và mình, hai đứa, cứ à ơi! Cứ tưởng đã xa nhau, lần này là mãi mãi ... Chẳng nỡ cho, chẳng nỡ vứt, biết làm sao?...
Chuyện chẳng có gì to tát. Là thế này, mình trồng được một cây ngọc lan, cả đời mình vốn rất yêu cây, thích chăm cây. Sau khi làm được ngôi nhà mới, liền nghĩ đến sẽ có được cây ngọc lan,...
Khuôn viên dấu tích ngã ba Đồng Lộc mắt đất đai chưa khép kín hố bom như mắt mười o nữ xung phong nghỉ giữa buổi chạnh lòng hậu thế , Xe lướt qua xin ga chậm, bấm còi khe khẽ...
Con bị bệnh huyết áp Mẹ nhổ hết cây vườn Trồng cả rừng lá Khỉ Đợi con về cuối năm. Con xuống tàu gần sáng Mẹ chong đèn suốt đêm Mẹ giục vào tắm rửa...
Một năm 365 ngày, mỗi ngày 24 giờ đều đặn , mà sao những ngày cuối năm như hối hả, bận rộn hơn. Mọi người ai nấy đều tất bật, và thấy ngày trôi đi sao nhanh thế, thời gian sao mà ngắn ngủi thế....
Không ít lần trong đời, tôi đã phải trải qua những ngày đói quay đói quắt. Lẻ gạo, bắp ngô, củ khoai, củ sắn, nắm rau xanh, ngọn cỏ lành lúc ấy quý ngang vàng. Bữa đói, chúng vỗ về,...
Dịu dàng phố Dịu dàng thu Con đường em về ban trưa Ngát thơm mùi hương hoa sữa Cơn gió lao xao cũng ngọt đến nao lòng. Dịu dàng nắng Dát vàng không gian mênh mang...
Gã là kẻ có chiều cao khiêm tốn nhất của khối nhưng được cái hiền và siêng học. Sau khi tốt nghiệp gã biến mất trong tầm theo dõi của chúng bạn cùng khối và cả của tôi nữa....
Chàng hiệp sĩ lang thang Khoác áo tuyết nhung vàng Chân đi hài nệm gấm Bộ ria dài...rõ sang Chàng hiệp sĩ lang thang Ban ngày khoanh tròn ngủ Ngáy rất vô tư lự Gừ gừ...gừ ...gừ...
Gió yêu ơi Lẻ loi cô quạnh thế Mềm nhũn sông Và thăm thẳm suối khe Ai nợ gió nợ mây Và người nữa Để gió đi Không nỡ lại quay về...
Ðã thành thông lệ, tôi không nhớ rõ từ bao giờ, nhà tôi thường gói bánh vào sáng ba mươi. Sau bữa cúng tất niên, bố tôi xếp ba chồng gạch thay cho ông đầu rau rồi đặt thùng bánh chưng lên, chất củi gộc vào, lấy lửa từ cái đèn dầu trên bàn thờ châm bếp luộc bánh....
Nguyễn Diệu Liên là thành viên của nhóm văn thơ “Búp trên cành”. Em theo học lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình tổ chức vào các mùa hè những năm 1985 - 1987....
Các bạn chắc hẳn đã biết về bài hát Hà Nội và Em của Nhạc sĩ Phương Huỳnh phổ thơ đúng không! Đó là một bài hát có giai điệu đẹp và lời rất trong trẻo từ một bài thơ một tay hâm nào đó đã viết là Nó....
Tôi biết đến thơ chị Diệu Liên khi tình cờ đọc được bài “Tản mạn Tháng tư” trên trang Nhabup.vn, những vần thơ đầy chất nhạc reo vui, bừng sáng trong tiết giao mùa....
Cách đây 1000 năm trước có một hòa thượng tu hành tại chùa Vĩnh Hoa từ thủa nhỏ. Sau nhiều năm vị hòa thượng này xuống núi vân du, khi trở về chùa thì sư phụ đã viên tịch rồi, bởi vậy chúng tăng trong chùa chọn vị này lên làm trụ trì....
Một chút mưa rơi vào mát mắt, Một khoảng xanh như giếng thẳm giữa mây trời Một chút Hạ Huyền vàng rắc hơi hơi... Một chút cười, Chút long lanh khoé mắt,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!