- Sáng tác mới
Thực lòng là tôi chả muốn nhớ tới cái thời ấy đâu vì khổ quá, cái vất vả nhọc nhằn của mưu sinh hằn lên từng thân hình khuôn mặt của các bậc ông bà cha mẹ khi phải lo cho con cháu từng bữa ăn manh áo quyển vở cái bút để đến trường, cái nghèo cái đói cứ như dìm cuộc đời con người trong một thời gian......
Ở xã hội thời nay, lời thề và lời hứa đã trở thành hình thức, thật là đau lòng. Thời nay, người ta chẳng tin những lời hứa bằng miệng suông nữa. Vì không tin nhau, họ bắt nhau ký, đóng dấu và có cả người làm chứng nữa. Nhưng thực tế cho thấy rằng, kể cả thế họ vẫn chẳng giữ lời....
Cửa khép lại, xe đi tiếp. Bầu không khí trong xe được phả mùi thơm từ nguyên liệu làm hương chứa trong túi tay nải ni cô vừa mang đi vẫn còn vương vấn mùi hương trầm gần gũi đặc trưng sắc thái Phật chùa. Giọng nói nhẹ nhàng, dáng người thanh nhã, khuôn mặt xinh tươi của ni cô như không có chủ ý gì......
Tuổi thơ tôi lớn lên trong chiến tranh và nghèo khó thiếu thốn đủ bề, nỗi vất vả lo toan hằn lên khuôn mặt của những bậc mẹ cha ngày đó với nỗi lo cơm cháo hàng ngày quyển sách cái bút để con cái không thất học đến những việc vá vội manh áo quần sờn rách khi mà chưa thể may cho con một bộ đồ mới....
Núi Tản Viên đội mây soi sông Đà Sơn Tinh, Thủy Tinh cúi đầu dâng lễ Niệm bến Đục nâng con đò lướt nhẹ Vào tiếng chuông thơm ngan ngát chùa Hương......
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 파안대소(破顔大笑 - phá nhan đại tiếu). Ở đây, phá - phá vỡ, nhan - mặt, đại - lớn, tiếu - cười. Câu này có nghĩa là cười to đến mức làm "biến dạng" cả khuôn mặt....
Khi khốn quẫn, muốn từ bỏ mọi thứ, thậm chí muốn vứt bỏ cả bản thân mình thì hãy nhắm mắt lại, rồi lặng lẽ hình dung ra khuôn mặt những người thân yêu. Đấy là người cho ta tình yêu, người cho ta nồng ấm, người cho ta hy vọng sống, cứ thế, từng khuôn mặt sẽ dần hiện ra....
Núi Tản Viên đội mây soi sông Đà Sơn Tinh, Thủy Tinh cúi đầu dâng lễ Niệm bến Đục nâng con đò lướt nhẹ Vào tiếng chuông thơm ngan ngát chùa Hương......
Vương quốc Bhutan nằm dưới chân dãy núi Himalaya với dân số chưa đến 800 nghìn người và 72% lãnh thổ được bao phủ bởi rừng. Bhutan có nhiều cái nhất, song có lẽ hai cái nhất cơ bản là nền kinh tế nhỏ bé nhất và được nhiều người đánh giá là đất nước hạnh phúc nhất trên thế giới. Theo lời của ông......
Họ đọc thơ Mắt họ sáng ngời Giọng họ âm vang truyền cảm Thật tuyệt vời Các nhà thơ đọc thơ Tôi nhìn thấy Trong giảng đường đông chật* Những khuôn mặt Méo đi vì chăm chú...
Có thể nói đã là người Việt Nam yêu thơ thì hầu như ai cũng biết thơ Xuân Diệu, ít ra cũng dăm bảy câu thơ tình. Tôi biết Xuân Diệu và mê thơ ông khi còn là một cậu học sinh lớp 8 qua cuốn “Thi Nhân Việt Nam” của một người bạn thân cho mượn. Vào thập niên 70 của thế kỷ trước, những tác phẩm văn......
Mùa hè ba năm trước tôi nghe nhà bên ấy tiếng mẹ ru con. Nhìn sang dưới bóng cây muồng hoa vàng rực, tiếng người mẹ ru con đung đưa chiếc nôi xinh xinh, nhẹ nhàng, dung dị. Nó toát lên một cái đẹp của miền quê, dung dị, nhẹ nhàng và rất nên thơ! Một người phụ nữ rất đẹp....
Tôi yêu nhạc của anh từ năm đầu học đại học (1982). Từ bài hát “Cô gái Sầm Nưa” đến những bài hát “Vết chân tròn trên cát” hay “Mặt trời bé thơ”, những bài hát anh Năng K12 học cùng khoá chúng tôi từng biểu diễn rất thành công trong các kỳ liên hoan “Tiếng hát Sinh viên” ngày ấy....
Tôi đang ngồi đếm nếp nhăn. Lâu rồi, lâu lắm rồi, cái thời còn là cô gái mới về nhà chồng, ngồi trước gương, chỉ thấy một khuôn mặt trắng sạch như tờ giấy vẽ mà chưa vẽ gì. Vậy mà bây giờ nếp nhăn kín mặt, đến mức không còn chỗ nào để vẽ nữa....
Tôi muốn viết về Châu La Việt với tất cả lòng kính trọng và ngưỡng mộ. Ngưỡng mộ về tài năng, nhưng hơn hết là kính trọng, cảm phục tấm lòng cao đẹp của anh dành cho cuộc đời, cho gia đình, đồng chí, bầu bạn. Những ký sự chân dung nghệ sĩ trong “Giai điệu mùa đông” và“ Vầng mây trắng vẫn bay về”...
Mỗi nụ cười là một đóa hoa hạnh phúc. Đóa hoa này có thể nở ở bất kỳ nơi nào mà con người biết đến sức mạnh của nó. Nó nở không theo mùa, không theo sự phân định của thời gian. Nó cũng không phải kén chọn địa điểm để mà sinh trưởng. Nó chỉ cần tâm nguyện của con người....
Một người uyên bác đã bảo tôi, “Bí mật để sống lâu là cười thường xuyên.” Không may lúc đó tôi đã quá trẻ để mà hiểu được những ý nghĩa sâu sắc của lời bình luận đó. Sau khi lớn lên, tôi dần dần nhận biết rằng mọi người đều có nỗi lo lắng, thất vọng, và ngay cả những kinh nghiệm đau khổ. Thật không......
Thời tuổi trẻ tôi đi lại nhiều nơi, ngược Bắc xuôi Nam miền ngược miền xuôi đủ cả nên cũng biết được nhiều địa danh, đi trên nhiều chuyến phà qua các con sông lắm. Tôi đã đi hết các bến phà trên quốc lộ 10 từ Thái Bình sang Hải Phòng tới tận phà Bính, rồi cả phà Rừng, phà Bãi Cháy ngoài Quảng Ninh....
Sự tích Quan Âm Thị Kính được lưu truyền phổ biến trong dân gian Việt Nam từ xưa qua nghệ thuật hát chèo, quan họ, truyện thơ và văn xuôi. Mặc dù trong câu chuyện có nhắc đến vùng Cao Ly (Triều Tiên) nhưng căn cứ vào nội dung lời văn, tiếng thơ truyền lại,...
Đã lâu rồi em có về thăm quê không, có còn nhớ cây đa làng đã từng chở che tuổi thơ chúng mình bao năm tháng? Ngày ấy, khi tôi và em đã biết khắc tên mình lên thân đa thì gốc đa quê...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!