- Sáng tác mới
Thầy Lễ tiễn cô sinh viên ra cửa và nói: - Thôi, thế nhé, em gắng sửa chữa bản thảo một lần nữa, nộp lại cho tôi vào tuần sau. Tôi sẽ xem lại lần cuối cùng trước khi em viết thành bản sạch....
Một lần Khổng Tử dẫn học trò đi du thuyết từ Lỗ sang Tề. Trong đám học trò đi với Khổng Tử có Nhan Hồi và Tử Lộ là hai học trò yêu của Khổng Tử....
Tôi từng đọc ở đâu đó rằng: mọi đứa trẻ cần được đối xử như nhau và tôi rất thích những ông bố bà mẹ không cuống lên mắng mỏ hay so sánh con mình với những đứa trẻ khác khi con chưa giỏi, nhất là vào những dịp cuối kì hay cuối năm học....
Sống riết rồi ngộ ra rằng thì là mà Nắm giữ nhiều thì bàn tay sẽ mỏi Bê xách nhiều thì cánh tay sẽ đau Đội nhiều thì cổ cũng sẽ mỏi...
Sống riết rồi ngộ ra rằng thì là mà Nắm giữ nhiều thì bàn tay sẽ mỏi Bê xách nhiều thì cánh tay sẽ đau Đội nhiều thì cổ cũng sẽ mỏi...
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Lạ thật! Tôi đã thấy trong số bạn bè mình rất nhiều người chẳng có dính dáng, hiểu biết gì về Biển mà tự nhiên cứ yêu nó. Trong số ấy có cả tôi......
Vào thời vua Minh Thế Tông, ở Giang Tây có một người làm nghề dạy học, họ Du, tên là Đô. Người này học rộng nhiều tài, năm 18 tuổi đã thi đỗ tú tài. Thấy nhà mình nghèo quá, anh bèn cùng với mấy người bạn cùng nhau mở lớp dạy học....
Người biết học là: biết làm trò. Biết làm trò, sẽ có lúc làm thầy. Kẻ không biết làm trò, sẽ chẳng bao giờ có thể trở thành thầy ai được. Vậy thế nào là biết học ?...
Người xưa có câu: “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, có nghĩa là “Một chữ là thầy, nửa chữ (cũng) là thầy”. Câu này là có ý nhắc nhở về đạo thầy trò: sống ở đời là “phải biết ơn người dìu dắt, dạy dỗ mình, dù chỉ là điều nhỏ nhặt nhất”. Trong dân gian cũng truyền tụng câu rằng “không thầy đố mày làm......
Rìa làng ngày xưa âm u lối cỏ đã không còn. Mình ngỡ ngàng trước những trang trại xanh tươi với ruộng vườn, ao, chuồng, quán bia ngay trong khuôn viên rộng rãi, mát mẻ và tươm tất, rất "dịch vụ" theo cái "gu" của Người Quê. Mình tròn mắt ngạc nhiên trước những vườn ổi, táo, dưa,......
Trong thời Đông Chu, chiến tranh liên miên, các nước chư hầu loạn lạc, dân chúng phiêu bạt điêu linh, lầm than đói khổ. Thầy trò Khổng Tử cũng lâm vào cảnh rau cháo cầm hơi và cũng có nhiều ngày phải nhịn đói, nhịn khát. Tuy vậy, không một ai kêu than, thoái chí, tất cả đều quyết tâm theo thầy đến......
Lão Tử nói rằng một người đức hạnh có thể hoàn thiện và dung hợp với “Đại Đạo” bởi vì khuôn mẫu của đức hạnh chính là “Đạo”. Lão Tử còn nói rằng nguyên do sông và biển mênh mông sâu thẳm là bởi chúng ở vị trí thấp nhất để tiếp nhận lấy nước từ từng nhánh sông khe suối nhỏ bé....
Mỗi khoảnh khắc, mỗi giây phút trong đời ta cần sống hết. Hãy sống sao từng giờ có vẻ như là giờ cuối. Hãy nhớ rằng cái chết có thể đến bất cứ lúc nào....
Những dịp về quê mỗi khi vãn cảnh chợ là nghe thấy những tiếng gọi chào từ tứ phía nào là Cậu ơi Chú ơi với những lời mời thưởng thức món bánh quê mà chúng đang bán ở chợ thì chợt lòng thấy cũng vui vui mặc dù ngồi xơi bánh nơi đây chả phải phong cách của tôi....
Ta vốn là một gã nhà quê Với nghiệp nhà "canh nông vi bản" Tuổi ấu thơ chân bùn tay lấm Cắt cỏ chăn trâu Thất học trường làng... Bước vào đời như một gã nhênh nhang Đi lính... Chuyển ngành... Học hành... Công chức......
Đêm nay, tôi sẽ kể cho các bạn nghe về một trong những người thầy đáng kính của mình. Đó là thầy Phan Xuân Hạn, người Nghệ Tĩnh. Rất tiếc, tôi không biết địa chỉ cụ thể của thầy và bây giờ thầy sống ra sao....
Trong các loài hoa tươi đẹp rực rỡ sắc màu trên thế gian, có một loài hoa mà người Phương Đông rất mê, tôn là “Vương của các loài hoa”, là “Quốc sắc thiên hương”. Đấy là Mẫu Đơn. Có nơi gọi là Mộc Thược Dược. Có rất nhiều bài thơ viết về hoa Mẫu Đơn, trong đó ấn tượng nhất là câu thơ:......
Trong những năm tháng trên đời, hẳn ai cũng mong có được một cuộc sống hạnh phúc. Nhưng thật chẳng dễ dàng để có được một cuộc sống mà từng giây từng phút đều ngập tràn tiếng cười vui. Bởi cuộc đời cũng như bản nhạc với đầy đủ nốt thăng nốt trầm, giống như dòng sông kia, có khúc bồi, có đoạn lở, có......
Tháng Ba cây gạo đỏ hoa Nhớ ngày theo mẹ cùng tra hạt vừng Đôi chân chạy nhảy tưng bừng Nhẹ nhàng mẹ bảo con dừng đi con. Nghe rồi vẫn chạy lon ton Ngúng nga ngúng nguấy mắt tròn ngây thơ....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!