- Sáng tác mới
Từ cửa sổ nhìn ra Khung trời hồng và vòm mây tím Anh ở đâu trong rộn rã bước chân người Em đã quen với khúc giao mùa Bản xô nát người nghệ sĩ biểu diễn...
Em là cô gái thênh thang nắng Chênh vênh đá núi cheo leo dốc. Vẫn về Nho Quế để yêu anh Em là cô gái xanh thẫm xanh Xuôi dòng Nho Quế thơ em hát...
Mù giăng giăng mỏm đá lô nhô Mây lả lướt gọi chiều về rất sớm Ríu rít đàn chim nghiêng cánh lượn Gió cất lời, cây lá lao xao. Ráng chiều hồng soi mắt em đẹp sao Trán em ướt, giọt mồ hôi lấm tấm...
Hạ nồng nàn từng phiến nắng thiên thai Mải mê cháy quên cả chiều đã quái Núi Bà Rá uy linh huyền thoại In vào khung trời bình yên. Chiều Phước Long nghe thương nhớ gọi tên...
Một vành nón, che nghiêng thành nỗi nhớ Nhánh phượng hồng xưa, biến lạ thành quen Vần lưu bút em chép thành kỷ niệm Cuối phương trời người ấy nhớ hay quên. Nhớ quê hương, sông xưa thành dải lụa...
Em xách bầu trời của tôi đi đâu Để nắng vàng nhung nhớ Gió ngẩn ngơ tìm bạn Mây tím sầu không bay Em xách bầu trời của tôi đi đâu Để sáng nay nghe lòng hiu quạnh Cỏ không xanh như ngày đầu gặp gỡ Giấc mơ buồn lóng lánh giọt sương đêm....
Gió lạnh tấp lên cây Vàng lặn vào mắt lá Trời chiều mây tím lạ Rắc nỗi niềm chờ mong. Em đã xa nơi anh Xa mùa bàng thay lá Nhớ anh, sao nhớ quá Dãy phố những cây bàng....
Em thì giấu lời thương về phía biển Anh lần tìm trên đỉnh gió xanh xanh Đêm Nha Trang mây tím bủa giăng mành Đèn phố thị chòng chành soi đáy nước...
Lần đầu gặp nữ thi sĩ Trần Huyền Tâm, tôi ngỡ mình đã quen chị từ lâu. Chị dịu dàng, đằm thắm, khi nhoẻn cười, cả không gian chung quanh như bừng sáng. Ở chị, tố chất của một nhà ngoại giao kỳ cựu có thừa...
Một góc đường thu nắng lao xao Nắng dịu ngọt ru chiều vào trong mắt Nắng tơ óng rắc lung linh lên tóc Nắng khơi vàng sắc lá thu tươi....
Không hiểu nguyên cớ gì mà mấy tuần nay mình lại bị “cái tâm trạng” dắt đi lòng vòng, quẩn quanh, rất vớ vẩn. Nó dắt mình từ cung bậc này sang cung bậc khác. Chóng hết cả mặt. Lúc thì rơi vào trạng thái trống rỗng, chả thích gì, muốn gì, quan tâm gì hay thờ ơ gì. Chả phải là mệt mỏi, chả phải là......
Chúng mình đưa nhau về quê Khúc sông thương như lời hát Bạn cũ, ngày tụ trường hội lớp Tiếng cười đầy ắp dòng sông. Lung linh bờ mây tím hồng Sóng sánh con thuyền rời bến...
Ta nhớ em trong nồng nàn nắng hạ Cánh phượng hồng ép trang vở thủa xưa Chiếc dù con từng che những chiều mưa Mây ngũ sắc theo ta cùng năm tháng...
Chỉ là đôi chút ngây thơ Chỉ là đôi phút mộng mơ ấy mà Chỉ là đôi chút thật thà Đem chuyện ra kể cho nhà ấy nghe...
Mây chiều chầm chậm bơi vào núi Hương gió ngại ngùng lẩn quanh đây Tóc ai óng ả theo lòng suối Rót xuống dòng đời giọt men say...?...
Trên thế giới, đã có ba nước từng mở trường dạy Viết Văn như Học viện Văn học Goóc-ki (Nga) – Bê-se (Đức) và Trường Viết văn Nguyễn Du của Việt nam. Nhưng, thực tình, không trường lớp nào trên quả đất này có thể đào tạo được nhà văn. Bởi, tài năng văn chương mang đặc điểm hết sức đơn nhất. Bởi, mỗi......
Ta gửi vào mùa thu Cơn mưa chiều cuối hạ Rót vào lòng xa xót Lời ru ngân dài Da diết Ầu ơ......
Có điều gì muốn nói cùng nhau Mà hoa sữa nồng nàn đến thế? Thêm heo may, đêm về, qua ngõ phố Thu dềnh dàng, buông sắc vàng rơi....
Đang là tháng Mười. Chất Thu đã mướt đẫm cỏ cây hoa lá đất trời. Dáng Thu đã đậm đầy mỗi bước chân đong đưa trên hè phố. Hương Thu đã lướt thoảng trong từng hơi thở. Đã thấy nắng Thu lung linh, rạng ngời trong mắt, gió Thu đùa vui với tóc, mưa Thu mướt mát trên những lối đi quanh co, những khóm hoa......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!