- Sáng tác mới
Chia tay em... ...tháng tư nóng bỏng. Em đi rồi ... ...khoảng trống mênh mông Bao kỷ niệm ... ... chôn chặt trong lòng....
Khách du bỗng có một người Kỳ tâm họ thúc cũng nòi thư hương Vốn người huyện Tích châu Thường Theo nghiêm đường mở ngôi hàng Lâm Tri...
Tháng Năm… màu đất Bazan Đỏ cành phượng vĩ, thắm ngàn suối khe Sương buông vời vợi sơn khê Nắng reo gió hát, tiếng ve dạo đàn...
Các cụ sợ rằng con cháu quên đã làm nắp thạp cảnh giao duyên mênh mông biển rộng buồm giang cánh bến đậu ngàn năm vẫn đợi thuyền...
Thanh Minh là một trong những cái Tết (Tiết) quan trọng của người Á Đông xưa. Xã hội hiện đại sống với nhịp sống hối hả. Văn minh vật chất đề cao hưởng thụ và tự do cá nhân đã làm cho các sinh hoạt văn hóa mang đậm sắc màu Á Đông cứ nhạt dần và có nguy cơ bị tiêu biến....
Gặp lại mình trong màu nắng non tơ Nắng Tháng Tư dát vàng vào chân sóng Nắng thanh tân ấp hoàng hôn chín mọng Chờ đêm huyền thắp mới mỗi bình minh....
Ngắt cánh hoa rừng lên xem Ồ, Hoa mẫu đơn - Hoa mẹ Thắp bừng thế gian ngọn lửa Tình yêu Tình yêu Tình yêu Lại về rừng ấy những chiều...
Năm 1991, Nguyễn Linh Khiếu xuất hiện trong đời sống văn học với tập thơ Chùm mơ tiên cảm gây không ít ngỡ ngàng, bởi ông vốn là người giảng dạy và nghiên cứu triết học bỗng một ngày đẹp trời rẽ lối sang thi ca như một định mệnh,...
Tôi không sao quên được cái cảm giác lần đầu tiếp xúc với thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ khi vác cái túi hành lý lép kẹp toàn là sách vở lên con tàu vào đất phương Nam vốn trước đây chỉ biết qua sách vở....
Bình minh ta ra biển Bóng ngả dài sau lưng Cuối chiều quay trở lại Bóng đổ về phía đông Trưa trên tàu lồng lộng Giữa biển trời mênh mông Bóng dưới chân bé bỏng...
Bừng sắc dâng ngời ngợi ngày nắng muộn Bạt ngàn hoa rừng rực nở không mùa Tha thướt gió gọi hương muôn cánh lụa Thoang thoảng chiều lơ đãng bóng tay đưa...
Nơi tôi sống, những con đường tươi lá. Hoa dệt trời, đua nở, tiếng chim ca. Nắng vừa ươm, thơm hương cả mái nhà. Theo tiếng gió, hoa dịu dàng buông sắc....
Sách đâu chỉ cho ta kiến thức Còn cho ta rạo rực niềm vui Trút vào đó những điều buồn bực Tác giả cho ta những ngậm ngùi...
Hãy tha thứ cho núi Vút cao bên mây trời Đời cô đơn vời vợi Hãy tha thứ cho biển Biển nông hơn lòng người Mênh mông muôn đời sóng...
Núi chòng thì non đã chành, Đất yên, tươi mịn cỏ xanh cũng tàn. Thiên Nhân vốn hợp, bỗng tan. Em cầm phượng đỏ, thành tranh họa đồ... Xưa, nay đầu Sở mình Ngô,...
Nợ đời phúc vinh ân ai thả trôi phiền muộn gập mình quỳ gối xuống to nhỏ lần ốm đau Bạo bệnh vừa qua mau thuốc nhiệm màu ch ên sạch nhớ gì thân chuột bạch...
Dẫu cùng áp má xuống thôi Hẳn nghe rõ lấy một lời băn khoăn Cần cù thành một bản năng Rõ hiền như đất lại trăn trở long Ngàn xưa dải đất triền sông...
Tôi đã gom chắc đủ Đến cả triệu bông hồng! Với thú vui nho nhỏ Ngắm vẻ đẹp từng bông... Mỗi khi tôi tâm trạng Hoa như có nỗi lòng! Những lúc tôi thanh thản Hương dâng trào mênh mông......
Tôi đã gom chắc đủ Đến cả triệu bông hồng! Với thú vui nho nhỏ Ngắm vẻ đẹp từng bông... Mỗi khi tôi tâm trạng Hoa như có nỗi lòng! Những lúc tôi thanh thản...
Ngày đầu tiên bước vào thế giới thần tiên - học viết chữ, đánh vần đối với con quả là một thành tích kỳ diệu, nhen lên một cảm xúc khó tả, vừa lạ lẫm ngơ ngác, xen lẫn sợ sệt, nhưng cũng đầy háo hức....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!