- Sáng tác mới
Một du khách người Pháp Đi vào rừng châu Phi Nơi đây vốn thuộc địa Cha ông mình trước kia. Thấy thổ dân quần tụ Bên đống lửa rực hồng Máy ghi âm nổi nhạc Hòa tấu cùng chiêng cồng....
Mỗi sáng mai, Nhìn thẳng Mặt Trời Trong xanh mãi Vầng dương sao xanh thế Xanh tưởng như, Tưởng như là không thể Gom hết xanh trời xanh bể Gom hết ánh mắt trẻ thơ Và tình thương nhân thế Mặt Trời vời vợi Bỗng xanh hơn…...
Mùa hè thì nóng bức Sóng nước thì trong xanh Mặt trời thì rực rỡ Mắt trẻ thơ long lanh Nhảy ùm theo dòng mát Cậu bé sải tay bơi Mẹ trên bờ kêu thét: – Đằng sau…Ôi con ơi!...
Ít nhất là trên 2500 năm, khi Thích Ca Mâu Ni hạ thế độ nhân, loài người đã một thời tỉnh Mê biết rằng có những sinh mệnh cao tầng đang bảo hộ họ. Thậm chí, đức Phật Thích Ca còn hé lộ cho chúng ta biết rằng Ngài khác chúng ta có một chữ Mê và Tỉnh mà thôi....
Thân thì đứng, Bóng thì nằm Thiên nhiên thanh thản Trải thảm êm đềm suốt mấy ngàn năm. Trần thế đảo điên Những màn kịch lăng xăng Hết thông minh rồi quyền lực...
Quang Trung đứng khuất trong rừng thông núi Quyết xanh cây Vòi vọi ngóng Nguyễn Du đi từng bước nặng nề, bơ vơ trên bãi cát dài nóng bỏng Gió Lào xé tiếng thông xanh thành ngàn vạn mũi tên xỉn màu, đỏ thẫm...
Bong bóng phập phồng suốt một chiều mưa Tranh mái rạ nuớc nâu rồi nước trắng Ruộng mùa đông nước đồng lạnh vắng Thân cò nào lúi húi giữa xa xa.....
Lên lầu Quan Tước là một bài thơ ngũ ngôn tứ tuyệt của Vương Chi Hoán. Bài thơ được tất cả những người yêu thơ Đường đều ưa chuộng, được truyền tụng từ nghìn xưa, sáng sủa trôi chảy, tả cao nhìn xa, lại chỉ dùng số từ rất ít mà mở ra triết lý thâm sâu....
Sáng vầng Đông khai nở, Chói lọi những tia vàng, Ngàn hoa reo khoe sắc, Dương khí tràn mênh mang.... Chiều mặt trời lặng tắt, Đêm khẽ len dịu dàng, Mơn man gió thoa mặt, Se sẽ trăng mịn màng......
Sáng vầng Đông khai nở, Chói lọi những tia vàng, Ngàn hoa reo khoe sắc, Dương khí tràn mênh mang.... Chiều mặt trời lặng tắt, Đêm khẽ len dịu dàng, Mơn man gió thoa mặt, Se sẽ trăng mịn màng......
Nhắc đến Đồng Tháp Mười, người ta thường nghĩ ngay đến loài hoa gần như là biểu tượng, là nét đặc trưng của vùng đất này: Hoa Sen. Có lẽ, không nơi nào dễ dàng bắt gặp được hoa Sen như ở đây. Cây Sen mọc trong ao, hồ, trong cả ruộng lúa hay cặp những bờ kênh, cứ nơi nào có nước lấp xấp là......
Lên lầu Quan Tước là một bài thơ ngũ ngôn tứ tuyệt của Vương Chi Hoán. Bài thơ được tất cả những người yêu thơ Đường đều ưa chuộng, được truyền tụng từ nghìn xưa, sáng sủa trôi chảy, tả cao nhìn xa, lại chỉ dùng số từ rất ít mà mở ra triết lý thâm sâu. Đơn giản chỉ là lên một cái lầu có tên......
Nhắc đến Đồng Tháp Mười, người ta thường nghĩ ngay đến loài hoa gần như là biểu tượng, là nét đặc trưng của vùng đất này: Hoa Sen. Có lẽ, không nơi nào dễ dàng bắt gặp được hoa sen như ở đây. Cây sen mọc trong ao, hồ, trong ruộng lúa hay cặp những bờ kênh, cứ nơi nào có nước lấp xấp là sen......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!