- Sáng tác mới
Đã nhiều năm, tôi buôn xuôi bán ngược, làm ngày làm đêm, đầu tắt mặt tối, thức khuya dậy sớm. Người ta chỉ trích tôi ham kiếm tiền, bỏ bê công việc. Không chăm lo cho con cái. Mọi người nói đúng nhưng chỉ ở một khía cạnh, tôi thực hiện thiên chức của một công dân cầu tiến....
Con viết bài thơ đón ngày nhà giáo Mừng mẹ, cha, cậu, mợ, bác, dì Mừng chị, em, mình và con gái, Tình yêu thương con gửi về ông ngoại Thắp nén nhang thơm, lời chúc thật dài ......
Ừ, thì thác thời gian, vẫn không thôi chảy mãi... Bọt nước tung, Làm trắng xóa mái đầu... Chút kỷ niệm ngày xưa lơ lửng mãi, Nối vào nhau, rồi chạy lại hai đầu ... Như bến bờ như sông Thương lờ lững...
Tần ngần con hẻm Tân Canh Cánh cổng gỗ hẹp buông mành Cõi Xưa Rì rào như những chấm mưa Nhạc Trịnh khoan nhặt, lưa thưa cõi người Không gian, ơi. Ới thời gian...
Sông Tiền mênh mang Từ trên cao nhìn xuống lấp loáng nắng chang chang Những thảm dừa Những cù lao Xanh đến mỡ màng. Sóng nước xôn xao một thuở...
Tim tím hoàng hôn phủ núi đồi Tím màu áo tím của em tôi Tím màu sim tím trong thương nhớ Tím cánh buồm xa lộng gió trời Xa xa mây phủ kín chân đồi...
Em có về tìm lại dấu xưa D1 thân thương, một thời trẻ dại Một thời Me Xanh, một thời thân ái Bốn năm qua ta gửi lại nơi này! Em có nhớ về Ngày ấy, nơi đây Lớp chúng mình Bốn Mươi Sáu đứa...
Ta nhớ về em. Với ngọn đèn dầu cô độc Trên chiếc bàn cũ ngày xưa Những ngày hai ta cùng chung học Nhớ chiếc dù bé nhỏ che mưa Trong một ngày dông bão Và mùi thơm hoa thiên lý ngọt ngào Vương trên mái tóc đợi chờ...
Nghiêng nghiêng một nửa vầng trăng, Của đêm cô độc chị Hằng mộng mơ. Nghiêng nghiêng nét chữ vần thơ Đẫm màu mực tím như chờ đợi ai.....
Tôi ngược trở về với nơi ấy tuổi thơ Nhớ cánh buồm nâu đang xuôi về phía biển Ngắm mái đình cong nhớ cánh diều trên bến Ai thả lên trời trong chiều gió heo may...
Thực lòng là tôi chả muốn nhớ tới cái thời ấy đâu vì khổ quá, cái vất vả nhọc nhằn của mưu sinh hằn lên từng thân hình khuôn mặt của các bậc ông bà cha mẹ khi phải lo cho con cháu từng bữa ăn manh áo quyển vở cái bút để đến trường, cái nghèo cái đói cứ như dìm cuộc đời con người trong một thời gian......
Biết viết gì cho tháng Năm đây Cày đồng ban trưa, mong mưa khát cháy Thương lắm học trò, mồ hôi tan chảy Hơn cả cày đồng, nắng sém lưng trâu....
Ta nhớ em trong nồng nàn nắng hạ Cánh phượng hồng ép trang vở thủa xưa Chiếc dù con từng che những chiều mưa Mây ngũ sắc theo ta cùng năm tháng...
Nhớ đến thế buổi đầu đến lớp Mẹ về rồi, chỉ đứng lặng yên Dáng thẹn thùng, chẳng cười chẳng nói Nhớ những lần không thuộc bài Ta đã khóc trong cặp mắt buồn cô giáo Mực tím dây đầy quần áo Nét chữ học trò xinh xinh....
Cũng có thể một lúc nào đó trong cuộc sống bận mải, bạn bất chợt nhớ về những bóng hình yêu dấu, những nụ cười hiền hòa, những nét chữ thân thương của một thời mực tím. Rồi khi bị cuốn đi trong những lo toan thường nhật, bạn bỗng dừng lại và nhận thấy mình đang ngu ngơ, vô định. Bạn sẽ thấy mình......
Tôi xin mượn câu thơ của Phạm Hồng Oanh để làm tiêu đề cho bài viết này, bởi trong bài “Hạnh phúc” có hai câu được coi như phương ngôn dẫn dắt chị trên con đường sáng tác văn học:...
Tôi trở về thăm lại “bến đò” xưa Ngôi trường cũ nay đã thành kỷ niệm Giọt nắng cuối hè gợi niềm yêu mến Nhớ tiếng trống trường, nhớ bạn, nhớ thầy cô....
Sinh năm 1981, tại Làng Cói, Kim Sơn, Ninh Bình. Cựu học sinh chuyên văn Trường năng khiếu Kim Sơn, Ninh Bình....
Cuối 1983, tại quán sách trước cửa Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội, trên đường Nguyễn Trãi, tôi đã mua một tập thơ trong đó có một bài thơ đã đi theo tôi suốt cuộc đời. Đó là bài Vé đi tuổi thơ trong tập thơ Phép lạ hàng ngày của nhà thơ Nga Robert Rozhestvenski do NXB Tác phẩm mới ấn hành...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!