- Sáng tác mới
Nhỏ nhoi là đất là trời Mênh mông là dáng em ngồi an yên Tôi đi trăm nẻo vạn miền vẫn không ra khỏi nét duyên mình cười Gian nan mình gánh trọn đời giàu sang mình để tôi ngồi nhâm nhi...
Ôm em cho khít vòng tay Cho môi kề má Cho mi ướt tình Cho thương về với chúng mình Cho yêu về với những người - mộng du Bông lung, thuyền - bến bông lung Chiều buông, nắng rụng buông chiều - còn ta...
Từ nhà em về anh nhận được tin: Trả lại người dưng này "Em ở đây nhé!" Mừng anh thành công trong ra mắt mẹ Có điều nội gián phải tránh nhìn Kẻo lại như nam châm phân đồng nhôm với sắt....
Xuân đến thì hoa nở Lộc Xuân hát trên cành Sao lần đầu gặp gỡ Em không ôm hôn anh Kìa giọt sương long lanh Mắt em như hạt ngọc Đừng khóc em… đừng khóc...
Xin một ngày thời gian quên lối Xin một ngày đời không bước vội Cho ta về với trái tim ta Và thật xa, quay về dĩ vãng Sữa mẹ thơm, trắng muốt, Ngọt ngào...
Vợ chồng chẳng thủy chẳng chung Cho nên đều mọc hai sừng khổ chưa Tháng ngày dãi nắng dầm mưa Ăn cỏ mà kéo cày bừa... Rõ hâm....
Gió kia theo đuổi trăng gầy Hỏi gió còn nhớ mây này nữa không mây còn làm bạn với sông Làm ô che nắng bởi đông chưa tàn
Gió giờ vui kiếp lang thang Theo trăng, đuổi bướm, mây vàng héo hon...
Có vú nhưng lại biết bay Thích ngủ ban ngày, đêm mới kiếm ăn Tối trời chả thấy khó khăn Nhờ đôi tai thích mà săn được mồi....
Lá sen nằm hứng giọt sương đêm rơi rất nhẹ xuống mặt hồ lấp lánh ánh trăng vỡ Chị Hằng thôi đỏng đảnh thủ thỉ bờ vai rung thật êm... thật êm...
Được củ cà rốt là sang Còn không thì chỉ làng nhàng cỏ rau Bị xách tai chả kêu đau Còn cười rách mép, đố nhau con gì?...
Thế là chiều chỉ còn tôi Lẻ hơi ấm của cái ngồi gần bên Ừ thôi, mình cứ tùy duyên Hữu cầu vô đắc*, tự nhiên mới thành Vui thì rộn tiếng yến oanh Buồn thì lời cứ vắng tanh với lời....
“Khi thấy ánh mắt ai đó đượm buồn, ta chẳng nên hỏi han nhiều lời mà hãy cứ đến ôm họ lâu lâu là được” Tự dưng đến và ôm thế không biết có ổn không. Đây là lời "Wonderful Mind" xui chứ không phải mình xui nha....
Xuân đang về đến đâu rồi Ai mà đoán được là người bậc anh Nhựa còn tích ở trong cành Lộc còn chưa trổ, heo hanh cũng còn Người xuống biển, Người lên non...
Con gì chuyên ở dưới sông Có lòng có mũi mà không có đầu Ai mà muốn qua sông sâu Khúc đó không cầu thì gọi đến tôi....
Đem thơ ra chợ bán rao cóp tiền tính chuyện mua sao trên trời Nào hay ở xứ Nhà Giời bạc, vàng vô nghĩa. Không người bán mua. Tiền là một thứ rất thừa...
Con gì nghe tên đã đen Thấy bàn bia rượu là chen vào ngồi Cần tây, tỏi tây thích xơi Nhảy vào nồi lẩu để rồi queo râu....
Thêm một lần em xa Hà Nội Chỉ cơn mưa mùa hạ tiễn em thôi Mưa khe khẽ như lời từ biệt, Kỷ niệm rất gần bỗng hóa xa xôi Tạm biệt nhé, dòng sông mang sắc đỏ,...
Ta Bà, chung một cõi Âm Dương, khác vùng miền Kết cấu, tuy dị biệt đều vẫn là chúng sinh. Đừng lên đây chơi nữa Ở đấy mà tu ngoan
Rồi kiếp tới hãy đến Ở hẳn, cho đàng hoàng....
Thất thểu giữa thu, chốn bụi đời Chùng chân, mỏi gối, ghé ngồi chơi Hóa ra, giữa cảnh thu vàng ấy Vẫn còn có nơi, không lá rơi...
Thêm một Con Rồng với Cửu Long Cây cầu cao vút lượn tầng không Xe đầy thóc gạo bay trên nắng Thuyền nặng cá tôm lướt dưới dòng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!