- Sáng tác mới
Ta sinh ra đã nửa già thế kỷ Đã đắm chìm trong mộng mị bao đêm. Để một ngày khi tóc chợt bạc thêm, Mới nhìn lại những nỗi niềm được... mất!
Rồi hôm nay ta đón ngày sinh nhật, Bên ngọn đèn đang lay lắt bên ta......
Anh tới Không coi đây là đích Mà chỉ vì tiện lối rẽ vào thôi. Đón nắng non Lá mùa xuân chuyển dần từ xanh nâu sang xanh lục Hoa xao xuyến nở...
Đang ở giữa tỉnh lộ Trời chợt đổ mưa rào Em áp vào lưng bố Bụng lo lắng cồn cào... "Con chó mà bị ướt Lỡ nó ốm thì sao?" Em liền nhường nó mũ...
Bao ánh nhìn muôn thủa Đọng lại thành lòng đen Bao hào quang nhầm tưởng Tách bạch thành vòng riêng Tự nhiên làm con mắt
Theo quy luật Đất Trời...
Đôi năm đất khách, một mái nhà Cơm cà mắm muối vẫn nhẩn nha Đã quen những ngày mưa với nắng Và cả những đêm giấc chẳng đầy Ai bảo tha hương là sẽ chán? Ở cạnh nhau rồi, tự sẽ vui Sinh nhật em, cũng hoa và rượu...
vô tình nhặt được tuổi thơ trong màu hoa phượng rơi bờ Hồ Tây tần ngần năm tháng trong tay màu hoa đỏ vẫn y ngày xa xưa hình như ai gọi...
Chị tôi sinh tuổi Quý Mùi (1943) Nết na, nhân hậu, một đời thương yêu Sinh ra trên đất quê nghèo Chị như lặng lẽ mái chèo sông xa
Một đời thương mẹ, kính cha Khác chi hạt muối mặn mà, trắng thơm...
Đã là duyên phận phải chiều* Sao còn mơ tưởng những điều viển vông. Bên kia lúa vẫn xanh đồng Bên này đay cói mênh mông cánh cò....
Nhỏ nhoi là đất là trời Mênh mông là dáng em ngồi an yên Tôi đi trăm nẻo vạn miền vẫn không ra khỏi nét duyên mình cười Gian nan mình gánh trọn đời giàu sang mình để tôi ngồi nhâm nhi...
Hồn quê Việt mãi còn đây Tháng Ba đỏ rực sắc cây bên đường! Bồi hồi trở lại quê hương, Tìm trong nỗi nhớ vấn vương một thời. Chắt chiu máu đất khí trời...
Ôm em cho khít vòng tay Cho môi kề má Cho mi ướt tình Cho thương về với chúng mình Cho yêu về với những người - mộng du Bông lung, thuyền - bến bông lung Chiều buông, nắng rụng buông chiều - còn ta...
Từ nhà em về anh nhận được tin: Trả lại người dưng này "Em ở đây nhé!" Mừng anh thành công trong ra mắt mẹ Có điều nội gián phải tránh nhìn Kẻo lại như nam châm phân đồng nhôm với sắt....
Xuân đến thì hoa nở Lộc Xuân hát trên cành Sao lần đầu gặp gỡ Em không ôm hôn anh Kìa giọt sương long lanh Mắt em như hạt ngọc Đừng khóc em… đừng khóc...
Xin một ngày thời gian quên lối Xin một ngày đời không bước vội Cho ta về với trái tim ta Và thật xa, quay về dĩ vãng Sữa mẹ thơm, trắng muốt, Ngọt ngào...
Vợ chồng chẳng thủy chẳng chung Cho nên đều mọc hai sừng khổ chưa Tháng ngày dãi nắng dầm mưa Ăn cỏ mà kéo cày bừa... Rõ hâm....
Gió kia theo đuổi trăng gầy Hỏi gió còn nhớ mây này nữa không mây còn làm bạn với sông Làm ô che nắng bởi đông chưa tàn
Gió giờ vui kiếp lang thang Theo trăng, đuổi bướm, mây vàng héo hon...
Có vú nhưng lại biết bay Thích ngủ ban ngày, đêm mới kiếm ăn Tối trời chả thấy khó khăn Nhờ đôi tai thích mà săn được mồi....
Lá sen nằm hứng giọt sương đêm rơi rất nhẹ xuống mặt hồ lấp lánh ánh trăng vỡ Chị Hằng thôi đỏng đảnh thủ thỉ bờ vai rung thật êm... thật êm...
Được củ cà rốt là sang Còn không thì chỉ làng nhàng cỏ rau Bị xách tai chả kêu đau Còn cười rách mép, đố nhau con gì?...
Thế là chiều chỉ còn tôi Lẻ hơi ấm của cái ngồi gần bên Ừ thôi, mình cứ tùy duyên Hữu cầu vô đắc*, tự nhiên mới thành Vui thì rộn tiếng yến oanh Buồn thì lời cứ vắng tanh với lời....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!