- Sáng tác mới
Nhận được giấy gọi đại học. Bố đưa tôi lên thị xã mua quần áo. Lúc rảnh tôi vào hiệu sách ngó nghiêng. Thấy quyển “Búp trên cành” tôi mở xem. Thật bất ngờ. Ở trang cuối cùng nơi góc cuối cùng có một bài thơ của tôi in ở đó. Nhìn thấy tên mình in trên báo tôi giật bắn người....
Đào được sáu mét đất đá mới tới đất sét. Từ đáy giếng, Tì bỗng hét lên: "Cho tao lên, Sáng". "Có ngay, có ngay. Gớm làm như bắt được vàng không bằng. Nào... Bám chặt vào", Sáng nói và gồng người quay tay tời....
Lang thang phố ban trưa Đếm lá vàng rơi rụng Phượng rực trời, và màu tím bằng lăng. Xao xác thời gian giọt nắng rơi vàng. Gợi nhớ hè xưa... góc quê nghèo trưa vắng!!...
Mùa xuân đang về với Miền Đông Nam Bộ. Những vườn điều đã bắt đầu lác đác chín, quả đỏ, quả vàng xen lẫn những chùm quả còn non. Mùi hương điều hăng hắc, thơm thơm lan tỏa trong gió nhẹ. Lúc này, tiểu đoàn 168 giải thể chỉ để lại đại đội 10 bộ binh và C15 Đặc công,...
Tết, tôi qua Biên Hòa đọc thơ cho thầy nghe Thầy đang ốm rũ chăn ngồi phắt dậy Trước mặt thầy đứa học trò nhỏ bé Tóc thời gian cũng đã trắng như mây. Tôi đọc "Hồn quê" thời gian khổ ấy...
Giàu đến mấy, nào có ai thoát chết? Ơn mẹ cha cho cuộc sống đủ đầy... Đủ để hiểu cuộc đời này chỉ một Đủ can đảm vượt qua mọi chông gai......
Dừng lại thôi anh nhé Biết anh khó mở lời Thì để em mạnh mẽ Buông lời ra anh ơi! Trói lòng bằng nhung nhớ Đau thế đủ lắm rồi Buộc hồn bằng lo sợ Khóc tình chưa phai phôi...
Người xưa ví “nhẫn nhịn” như một loài hoa quý, được nuôi dưỡng trong tâm của mỗi người, có thể thành tựu những điều lớn lao mỹ diệu cũng như có thể hóa giải thù hận. Nhẫn nhịn là biểu hiện của sự khoan dung, của tính kiên trì vượt lên tất cả để chiến thắng bản thân mình....
Cánh phượng nào đang ở trên cành Cánh phượng nào đã nằm dưới đất Thời gian qua cái còn cái mất Cánh phượng nào còn lại mãi không rơi Lang thang nơi góc bể chân trời...
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Anh bảo con gái bọn em chúa tham lam Lúc ở bên anh vẫn mong có mẹ Có niềm vui nào hân hoan đến thế Trở về nhà của mẹ, Mùa xuân... Chợt nhận ra mùi hoa bưởi mơn man Đạp xe chậm thôi anh, cho em cài lại tóc...
Cuối đông nhưng Auckland nơi nào cỏ cũng xanh mướt. Một màu xanh tha thiết mặn mà đằm thắm. Một màu xanh viên mãn yên ả thanh cao. Nhìn cỏ ta hoàn toàn tin cậy. Lòng thảnh thơi thư thái. Trên mặt đất cỏ xanh là nơi an trú....
Tình hình ở Phước Long có nhiều chuyển biến lớn. Ở vùng tranh chấp, quân địch thường càn quét lấn chiếm. Những nơi chúng càn qua, buôn sóc xác xơ. Những vườn điều đang sai bông bị đốt trụi, những ngôi nhà dài là nơi tụ họp của cả buôn cả sóc, nơi đặt những cồng chiêng, những ché, xà Nung quý giá......
Bạn sẽ là ánh sáng Cho ai đó ít ngày Và rồi đến lượt bạn Cần họ cho thứ này! Chừng nào còn ánh sáng Thì hy vọng vẫn còn Khi vẫn còn hy vọng Sẽ có cách, đừng buồn!...
Tôi đã đến Sa Pa một vài lần. Lần này, trong một phút “không tự mình quyết được”, tôi theo chân các nam thanh nữ tú của Xóm Chém Gió trở lại Sa Pa, với ý định sẽ lên đỉnh Fansipan nơi mà tôi chưa từng được đặt chân tới. Chúng tôi rời Hà Nội...
Cho đến nay, nhân loại chứng kiến nhiều cách trị nước, như Đế thuật, Vương thuật và Pháp thuật. Đế thuật là con đường trị nước của những người tu luyện như Quỷ Cốc Tử. Đó là Đạo. Ông biết hết nhưng không màng một chút Danh, Lợi, Tình như con người thế gian....
Với lòng tốt: quỳ gối cảm ơn Với tài năng: nghiêng mình kính cẩn. Người khen ta đúng: là Bạn của ta! Người chê ta đúng: là Thầy của ta! Trong cuộc sống, ai giúp cho ta điều gì tốt, dù nhỏ, cũng cần phải biết tri ân, hàm ân và báo ân. Đó là thái độ cần có của con người chân chính, sống có nghĩa, có......
Thư tình xưa anh lặng lẽ trao em Chẳng vội xem vì em nào có biết Mải vui chơi em ép vào bìa sách Và vô tình theo năm tháng lãng quên. Vẫn hàng ngày trên lớp ngồi bên anh...
Dấu vết ấy, rồi thời gian sẽ xóa Dòng chữ xanh, Tường vôi trắng cũng xanh. Thác thời gian, xõa tung bờ tất cả Ân nặng nghĩa đầy Dù sợi chỉ mỏng manh .....
Cha ông ngày xưa luôn tự giác răn mình hàm dưỡng Đạo đức, tu Tâm dưỡng Tính để TÍCH ĐỨC cho con cháu đời sau,để luân hồi tái sinh phát Tài Lộc, hưởng Phúc Thọ…...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!