- Sáng tác mới
Trăng men theo bóng nước Bồng bềnh vạt ngày trôi Lẫn sau màn sương lạnh Ai dấu một nụ cười. Mùa này quê hương tôi Hoa điều thơm ngào ngạt Đàn ong mật tìm về...
Tình yêu như là đất Như ngày nâng bàn chân Đất điềm nhiên ca hát Những bài ca ngàn năm Tình yêu như là nước Lọc ra từ vầng trăng Từ khát khao mong ước...
Người sống có trách nhiệm Là người luôn giữ mình Tránh lỗi lầm không đáng Sống biết người, biết mình... Người sống có trách nhiệm
Hứa ít, nhưng giữ lời Hoàn thành việc xuất sắc...
Trăng chạm đỉnh trời sâu thẳm, Gió lùa mặt nước bao la. Thời khắc trong veo ý vị, Mấy ai thấu cảm cùng ta?...
Em bảo em đi sẽ chóng về Rằng: anh ráng đợi chớ buồn nghe! Không buồn sao được, nhưng anh ráng Ráng mãi... Sao em chẳng thấy về?! Em bảo: em đi em nhớ anh! Rằng xong công việc sẽ về nhanh Công việc bao giờ xong em hỡi! Dằng dặc buồn thương tê tái anh....
Nhuận cầm theo cuốn sách đã ghi sẵn lời đề tặng; tắt đèn bàn viết, bật đèn cầu thang, tắt đèn phòng, xuống tầng trệt rồi lại tắt đèn cầu thang. Anh nói với bà Nền, mẹ anh là nhà sắp có khách, cái Minh con bà Nếp....
Một tiều phu tên Cuội Sống vào thời rất xa Chàng tiều phu nghèo lắm Lấy hang đá làm nhà. Bữa vào rừng đốn củi Cuội thấy xác cọp con Nằm bên cạnh tảng đá Máu còn đỏ như son....
Hai vợ chồng nhà nọ Nhà cửa còn tuềnh toàng Lại chọn nghề hành khất Đóng kịch với dân làng. Ăn xin mà có chí Ấy là lão Thạch Sùng Mộng làm vương làm bá...
Cả đời tiến lên bằng miệng Lân la đống rác gốc cây Mầm non lộc biếc gặm tuốt Cố thủ trong tấm vỏ dày....
Miệng to da rất sần sùi Răng sắc nhọn tựa mũi dùi, khiếp nha Đầm lầy sông suối là nhà Đẻ trứng rồi ấp nở ra con đàn....
tuyết trắng tinh khôi từng bông nho nhỏ tuyết ngự cả đất tuyết trôi cả trời phải tuyết là em? anh thời núi biếc anh dòng sông sâu anh biển dạt dào...
Có một anh giàu lắm Nhà rất nhiều trâu bò Lại có ao thả cá Nhà ngói xây rất to. Làng bên có cô gái Xinh đẹp nhưng nhà nghèo Anh nhà giàu thích lắm Thấy cô là anh theo....
Vợ thì mềm mại nuột nà Chồng thì đầu tóc như cha điên khùng Tác oai tác quái cả vùng Vồ được chú ngựa là dùng bữa luôn....
Một trời thơ để đón thơ Một trời mơ để ước mơ đổi đời Một trời ánh mắt nụ cười Một trời yêu để cho người gần nhau Lớp ông trước lớp cháu sau...
Giặc Minh rất bạo ngược Sang đô hộ nước ta Chúng giết người cướp của tang tóc gieo muôn nhà. Vùng Lam Sơn Thanh Hoá Ông Lê Lợi khởi quân...
Người ta có bướu thì lo Tôi nay có bướu lại cho là giàu Vào sa mạc chả lo đâu Khát không sợ khát còn lâu mới buồn...
Trung Bản ơi, Người là nỗi nhớ Đi suốt đời phía trước vẫn Xóm Nghê Vẫn hoa xoan phủ dày ngõ nhỏ Vẫn lời ru kẽo kẹt trưa hè Con cò còn đậu ngọn tre Con đê còn lối đi về chị tôi?...
Trăng chạm đỉnh trời sâu thẳm, Gió lùa mặt nước bao la. Thời khắc trong veo ý vị, Mấy ai thấu cảm cùng ta?...
Ngày xưa ở Gia Định Có người tên Thủ Huồn Xuất thân làm thơ lại Mệnh có vui có buồn. Vợ Thủ Huồn chết sớm Nên Thủ Huồn không con Giàu có nhưng buồn lắm...
Minh đong ba miệng bò gạo vào rá, liệng qua trước mặt chị Nếp mẹ nó đang ngồi chọn cói rồi đi về phía giếng để vo. Trước khi đổ gạo vào nồi, nó bốc một nắm bỏ sang cái bát riêng....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!