- Sáng tác mới
Tháng 11 này, Trang Văn học nghệ thuật Nhà Búp (nhabup.vn) đón tuổi lên 5 đáng yêu trong không khí ấm áp hân hoan nhiều hứa hẹn. Bốn năm qua, với những bước tiến dài trên hành trình kết nối những tiếng lòng và nghĩ suy đồng điệu giữa hàng ngàn nghệ sĩ sáng tác và nhiều chục ngàn độc giả trên khắp......
Tôi vào cấp 3 năm 1979. Những tưởng sau năm 1975 đất nước thống nhất chúng tôi sẽ được hòa bình ấm no nhưng không phải như thế. Biên giới Tây Nam vẫn chưa có một ngày yên ổn....
Sớm nay trên đường đạp xe đến cơ quan, tôi lại nghe Thu nhắc nhở: “Hòa viết đi chứ. Đi du lịch chụp ảnh không chán tay thế mà xao động thì không ghi lại là sao? Này nhé, Hòa hãy thả mình nằm giữa thảm cỏ xanh, để những bồi hồi xao xuyến...
Một lần nữa thôi, Nắng tháng Mười nồng nàn nóng hổi Bóng tối mềm sau đường cong bối rối Khoảnh khắc ngừng trôi, thu ngấm vào da thịt Chín mọng nụ hôn; mùa trao đắm đuối!...
Hình như có một con đường xưa cũ Xuyên hương đồng cỏ nội tới thung sâu Hình như có một dòng khe nước nông sâu Khe khẽ rì rầm hát cùng hương sắc Hình như có đôi tình nhân nhìn sâu mãi vào trong nhau ánh mắt...
Đáy bình chưa chạm đáy đêm. Còn nồng nàn những hơi men tình người. Cốc nghiêng hứng ánh trăng ngời. Đáy đêm chưa cạn những lời tri âm....
Bao năm mình gặp lại nhau Bạn, ta vui vẻ mày tao thân tình Nhắc nhau một thuở chúng mình tuổi thơ chung một mái trường nơi quê...
Chẳng biết vì sao lại gọi hoa Nồng nàn mê mẩn cõi người ta Mát hơn bàn thạch trong như ngọc Nóng vượt hoả sơn trắng tựa ngà Người bảo Giời cho cần giấu kín...
Đầu mày đến cuối mắt thôi Mà sao cách cả khoảng trời chia xa Vẫn đắm đuối vẫn mặn mà Mắt trong mắt vẫn thiết tha nồng nàn Hàng mi nhẹ lướt mơn man...
Hà Nội tiễn ngâu trong chớp trắng cánh cò Tháng Chín Tây Hồ nồng nàn nắng Hạ Cô-pen-ha-gen hanh hao cây lá Đã thấy đông về nơi héo hắt mưa rơi. Những mắt nắng hôm qua còn biêng biếc mây trời Giờ xác xao co ro cánh rụng...
Đời người chút thoáng hoa rơi, Mỏng như cánh mỏng, đầy vơi kiếp người. Tình kia rắc, thắm bời bời, Gió xuân thổi, lụa là rồi, bặt thơm. Đợi mùa sau, đào hoa đơm,...
Thế gian di mạn trong Tình Kiến bò đáy chén chỉ mình ấy thôi Trăm năm một cuộc vui cười Thác rồi mới thấy cuộc đời huyễn như....
Sinh ra để làm luật Mà còn thích làm thơ Khi cái đầu cần lạnh Trái tim lại ngẩn ngơ. Có phải là duyên nghiệp Trổ quả ở trần gian ? Mang cái danh “luật sĩ” Vẫn đa tình, đa đoan ?...
Gió Lào làm nở hoa Sim, Gọi hoa Mua tím, tìm chim cuối trời. Gió Xuân gợn sóng không lời, Gọi Lưu Ly nở những lời Bâng Khuâng. Đầu tường hé nụ Tầm Xuân,...
Góc phố nào tiếng gà bỗng gáy ran, Xua cái lạnh, lá khô về cuối phố. Đất phương Nam cũng dậy mùi hoa sữa, Thương thương gió Tây Hồ, Thương nhớ đất Thăng Long... Tiếng gáy chưa tròn, ơi chú trống choai,...
Khi phải viết về biển cho khách Tây, mình hơi bị khó khăn. Mùa của khách Tây là mùa khô, chỉ có những vệt gió đất nhỏn nhẻn, lan lan ra biển. Biển hiền lành và cát im lìm như một giấc mơ trưa. Biển của người Tây phải êm đềm, trong vắt, sóng thì lăn tăn. Biển là mặt hồ hơi gợn sóng....
Những con đường chưa có mùa đông Chỉ có em và gió Lạnh chưa đến hay lạnh không về nữa Tin yêu xao xác theo mùa…Những khúc hát hè...
Lê đã quyết định trở lại đơn vị sớm. Mặc dù y lệnh chưa cho phép nhưng ruột gan Lê cồn cào khi nghĩ đến bao đồng đội còn nguy nan ngoài chiến hào. Những ngày này, thêm một tay súng là đồng đội có cơ may bớt máu chảy đầu rơi. Dạ Thủy tần ngần khi nghe Lê nói về quyết tâm trở lại mặt trận....
Tháng bẩy âm lịch là một tháng có nhiều ý nghĩa trong đời sống văn hóa tâm linh của người Việt. Tháng bẩy còn có tên là: tháng Vu lan, báo hiếu cha mẹ, tháng xá tội vong nhân, tháng cô hồn, tháng ngâu......
Vừa tới sảnh khách sạn mình đã nhìn thấy phụ đề chữ Ấn Độ. Mình linh cảm đây là khách sản của người Ấn. Quả là không sai. Khi mở cửa vào phòng mùi hương liệu hang hắc cay nồng ùa ra ngột ngạt. Đó là mùi Ấn. Với mình nó vừa thân thuộc vừa ghê ghê....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!