- Sáng tác mới
Gặp kẻ không ưa mình thì ưu điểm của mình cũng biến thành nhược điểm. Còn gặp người yêu quý mình thì đến nhược điểm cũng trở thành thứ đáng yêu. Mình bảo học sinh, nếu Newton không thắc mắc tại sao quả táo lại rơi xuống đất mà không rơi ngược lên thì loài người...
Chỉ cần mi không đau thôi Thì mi sẽ được suốt đời theo ta Này này… đừng có ba hoa Vẫn nhai được mía như là ngày xưa...
Đến từ ngàn dặm cách xa Ta không biết nói tiếng hoa hiểu mình Với ta, hoa nở vô tình Với hoa, ta đã gọi thành tên hoa Cuộc đời được mấy lần qua...
Mấy ngày nay tâm hồn mình xao động quá, gặp lại trò cũ, bạn cũ... nôn nao, cồn cào, như thể trái đất ngược chiều quay! Khi mình được xem ảnh của các em chụp lúc còn nhỏ, khi lớn lên và trở thành cha mẹ... Nôn nao, cồn cào. Trái tim nghẹn ngào, lồng ngực căng căng và mắt ưa ứa nước....
Trời Đà Nẵng vẫn xanh như thế Biển vẫn dịu dàng gió vẫn lang thang Và em vẫn như thời son trẻ Bước chân êm cho bờ cát mơ màng...
Trương Minh Hiếu là thành viên nhóm “Búp Trên Cành” có lối viết riêng: Trữ tình và Tốc Độ. Là học sinh lớp năng khiếu văn của tỉnh nhưng lại tốt nghiệp Đại học Bách khoa Hà Nội và hiện là Giám đốc Bảo hiểm Nhân thọ Hải Phòng....
Tôi và Hương thân nhau từ những ngày học chung trong nhóm Búp Trên Cành. Hồi ấy trong cái nắng hè chói chang và tiếng ve rộn rã, tôi được mẹ đưa về thị xã Thái Bình nhập học. Lớp học đặc biệt này do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình mở, dành riêng cho những thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn......
Bần thần ngắm cánh hoa rơi Những ngày xưa ấy qua rồi còn đâu Đôi bờ cách một nhịp cầu Tuổi thơ đã cách mấy màu hoa xuân...
Dòng sông còn nhớ con đò Hoa vàng bến nước hẹn hò năm xưa Dòng sông dãi nắng dầm mưa Con đò ngơ ngẩn như vừa tiễn ai Đêm trăng sông nén thở dài...
Sáng nay, trời trong veo. Mở mắt ra là thấy nắng nhẹ lướt trên tán cau ngoài hiên. Ở quê, thời gian như bước chậm lại, nắng cũng chẳng gắt, mỗi tia nắng ghé qua mái hiên đều dịu dàng như một cái vuốt ve của mẹ, gió cũng chẳng cần vội, chẳng cần ồn ào, chỉ khe khẽ thở, đủ làm lay động tàu lá chuối,...
Đâu rồi thứ Bảy ngày xưa? Ngày mà anh vẫn hay đưa em về! Mưa dầm ướt sũng mặt đê, Bước chân hai đứa vụng về,liêu xiêu . Gió đông giá lạnh mỗi chiều, Làm sao ngăn được tình yêu hai người?...
Đã lâu rồi chả muốn viết gì. Cũng bởi gã chán cái sự đời, chán cái lý luận dao to búa lớn của các Quan Idol. Trên nghị trường thì nói sang sảng nhưng cuối cùng cũng dính án, tham ăn, tham nhũng, …...
Vào nửa đêm tôi giật mình tỉnh giấc, Lắng tai nghe mưa rả rích u sầu. Mới đầu Xuân sao những hạt mưa ngâu? Thánh thót rơi giữa nền trời u uẩn… Chắc ông Trời nghĩ đến tình vương vấn,...
Vào nửa đêm tôi giật mình tỉnh giấc, Lắng tai nghe mưa rả rích u sầu. Mới đầu Xuân sao những hạt mưa ngâu? Thánh thót rơi giữa nền trời u uẩn… Chắc ông Trời nghĩ đến tình vương vấn, Của Ngưu lang và Chức nữ ngày xưa....
Mong ước trở về với ngôi trường ngói đỏ Của những ngày xưa với vai áo lấm bùn Của mái tóc đen thoang thoảng mùi hương bưởi Ở giữa sân trường đỏ rực mỗi mùa thi Ta lại trở về để thăm lại thầy cô Thăm bến sông xưa nơi ta từng tắm mát...
Chợ quê ai nhớ thì về lùm lùm bánh đúc, sè sè bánh ra Chợ quê ta lại gặp ta quần đùi thủng đít, áo tà hở vai Chợ quê che nón ghé tai...
Một mình ngồi dưới đêm mưa. Bỗng dưng đôi mắt ngày xưa hiện về! Bước đường đi học chân đê, Hàng cây che bóng tiếng ve rộn ràng Đôi mắt xưa thật dịu dàng,...
Nở trắng muốt bầu trời mùa hạ những đóa sen đỉnh đồi Roma tuổi thơ mẹ hát lên chùa bẻ một cành sen tuổi thơ cha hát bỏ quên chiếc áo trên cành hoa sen thơm ngát bầu trời những đóa sen ngày xưa tổ tiên ta ở nơi này...
Ngày xưa từ lâu lắm Có hai ông bà già Và một cô cháu gái Sống trong một ngôi nhà. Ông bà nuôi Mèo, Chó Và Chuột nhắt một con...
Chưa khi nào nhắc về Duyên Phúc làng tôi, lòng lại nhiều bồi hồi thế này. Trong cơn biến động ba đào, có còn giữ được tên làng, cái tên đẹp vừa có duyên, vừa có phúc mà chúng tôi luôn tự hào nữa không làng ơi!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!