- Sáng tác mới
Còn lại gì cho em? Những câu thơ bỏ quên bên cửa sổ Giọt nước mắt long lanh thời thiếu nữ Và những khúc tự tình ... đọc dưới tán Ngọc Lan...
Bất chợt một ngày ta gặp vì sao rơi Nằm lặng lẽ nơi cánh đồng lúa chín Sao hoang mang vì thấy mình không sáng Sao thì thầm ......
Bàn tay nắm chặt bàn tay Để cho quên hết những ngày truân chuyên Để cho quên hết ưu phiền Những đêm yên tĩnh một miền trong em!...
Em tìm nơi hoàng hôn Cuối trời kia xa lắc Con đường xưa như nhắc Bước chân người ra đi. Như cánh chim thiên di Lạc vào miền đất lạ Lòng người sâu biển cả Sóng đời còn bao dung...
Tháng Tư về rực rỡ những sắc hoa Muôn muốt trắng đóa Loa Kèn mở nhớ Bông dành dành cũng thơm về trên phố Nhắc gọi ta về lại chốn quê nhà....
Uống rượu không có bạn Nâng chén mời ánh trăng Một mình với chiếc bóng Thành một đôi tri âm...
Trên thế giới, đã có ba nước từng mở trường dạy Viết Văn như Học viện Văn học Goóc-ki (Nga) – Bê-se (Đức) và Trường Viết văn Nguyễn Du của Việt nam. Nhưng, thực tình, không trường lớp nào trên quả đất này có thể đào tạo được nhà văn. Bởi, tài năng văn chương mang đặc điểm hết sức đơn nhất. Bởi, mỗi......
Năm 1976, tỉnh Thái Bình là tỉnh đầu tiên trên cả nước khởi xướng việc mở lớp “Đào tạo, bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học” vào các tháng hè. Và liên tục 12 năm sau đó, hàng loạt các nhà văn, nhà thơ nhí đã nhanh chóng được quy tụ, bồi dưỡng, trưởng thành tại Hội Văn học nghệ......
Tháng Tư ùa về vội vã Mùa xuân nỡ bỏ ta đi Đất trời giao mùa lặng lẽ Khiến hồn ta rẽ làm đôi Nửa nhung nhớ rét nàng Bân đã hết Nửa mong hè về nắng gắt, mưa sa...
Bỏ lại vui buồn trong nỗi nhớ tháng Ba Tháng Tư về nắng dịu dàng quá đỗi. Tháng Tư về hoa loa kèn nở vội Trắng muốt, tinh khôi chào đón khúc giao mùa....
Chuông ngân chiều thả nắng mềm Thức hồn ta giữa đắm chìm cơn mê Chùa Keo thấm đẫm hồn quê Bên sông Hồng, nước vỗ về triền miên...
Tập thơ “Gửi miền yêu thương” ra đời, coi như món quà chào mừng ngày trang mạng Nhà Búp (nhabup.vn) được công bố. Với ý nghĩa lớn hơn nữa, tập thơ đã thực sự nối rộng vòng tay yêu thương lan tỏa, để mối cơ duyên kết tụ tinh hoa tự những tiếng lòng, những gương mặt thơ, những bạn bè đã luôn quý yêu,......
Lô xô gạch xếp thành tháp cổ Liêu xiêu cành lá ngả theo cùng Chùng chình níu bước chân du khách Bất chợt lạ lùng, bất chợt say. Gió thổi mạnh nghiêng ngôi tháp nhỏ Lòng bồi hồi nhớ tháng năm xa...
Vẫn miền tịnh độ đó thôi Mà sao tâm tưởng bồi hồi rưng rưng Chiều tan trong nắng ngập ngừng Tiếng chuông ngân, tiếng mõ bừng cõi mê....
Em nghe thấy không tiếng cựa mình rất khẽ Của những hạt cây đang tí tách nảy mầm Em nghe thấy không tiếng thì thầm rất nhẹ Của những chồi non nói với hạt sương tròn...
Mùa thu trong mắt bé Có chị Hằng xinh tươi Đêm trung thu phá cỗ Chú Cuội đến là hài...
Ngày mẹ sinh ra con Búp chồi non của mẹ Giữa mùa xuân yên bình Con bé nhỏ xinh xinh...
Mùa đông cây bàng trút lá Khẳng khiu cành đợi xuân sang Ai đó về ngang lối cũ Khẽ chạm nỗi buồn rơi nghiêng....
Giữa giông bão mùa thu Em thấy mình mạnh mẽ Em thấy mình không còn đơn lẻ Bởi luôn có anh ở cạnh đây rồi!...
Có những ngày đông gió lạnh không về Em ngơ ngác giữa bốn bề nắng ấm Có nỗi nhớ len vào hồn chầm chậm Ngày tháng mười sao cứ vội vàng trôi....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!