- Sáng tác mới
Hà Nội lại vào mùa cúc họa mi Những chiếc xe đạp chở đầy hoa dọc ngang từng con phố Cúc họa mi thơ ngây khép mình chờ đợi Em chờ ai? Có biết bao người ngóng đợi hoa...
Em ơi, đừng là mây Dẫu anh thành ngọn gió Hãy là bông hoa nhỏ Trong gió cười rung rinh. Đóa hoa nhỏ xinh xinh Năm cánh hồng rực rỡ Xuân về đang hé nở Thơm ngạt ngào hương bay...
Tình cờ gặp một người làng tại đám cưới ở thành phố Hồ Chí Minh. Sau một hồi hỏi han tình hình, ông nói với tôi: Làm nghề viết, sắp “hưu” rồi sao không viết cái gì về làng mình đi! Tôi “ớ” người ra. Ừ nhỉ, quả là từ trước tới giờ, tôi chưa viết được cái gì ra hồn về làng mình cả!...
Sài Gòn mưa sa, Sài Gòn bừng nắng Tháng tư qua đợi đỏ mắt tháng mười. Mùa nhớ thương giang tay chờ thương nhớ Em thương anh, sông thương bến Nhà Rồng....
Chiều nay nỗi nhớ chênh chao Đem tôi về thủa hanh hao nắng vàng Nhớ ai giọng hát dịu dàng Môi hồng yếm thắm bên đàng năm xưa...
Em chỉ cần Một góc nhỏ trái tim anh Đủ để anh nhớ thương Những chân trời thầm lặng Đủ để khi trăng tròn Trăng khuyết Anh chợt nhớ về Một người...
Dương Cự Nguyên 楊巨源 tự Cảnh Sơn 景山, người Hà Trung, đỗ tiến sĩ năm Trinh Nguyên thứ 5 (790) đời Đường. Ông đã cùng nhiều thi nhân xưa đóng góp cho nền văn hóa truyền thống nhiều tác phẩm hay, những kiệt tác Đường thi với “ý tại ngôn ngoại”,...
Đi vào cõi ái tình chưa chắc ai cũng biết Nhớ thương kia rồi sẽ dệt nên buồn Những nỗi buồn đan ngang dọc vào nhau Tạo sầu não, bi thương, hờn giận...
Giữa giao thừa Ta nhớ thương tháng Chạp Gió bấc căm căm Run cầm cập cuối hồi Ta thương nhớ Cơn mưa phùn bối rối Môi hoa đào Son đỏ tháng Giêng vui Đất gặp trời Ta gặp mẹ cha ta...
Bà nội tôi sinh ra trong một gia đình dòng dõi quan chức, con gái họ Đỗ ở làng Đa Phú huyện Hưng Hà. Bà về làm dâu nhà tôi cũng là gia tộc dòng dõi nhất vùng...
Nghe tin tôi chuẩn bị du lịch qua nước bạn Lào, bạn gửi tin nhắn: Nhớ đến thăm Cánh đồng Chum nhé, nơi ấy có bố mình… Chuyến đi Lào này tôi mơ ước từ lâu, bên cạnh nỗi háo hức, vui mừng giờ chợt như lắng lại, một điều rất đỗi thiêng liêng đang chờ đợi tôi trong chuyến đi này…...
Anh đi tìm niềm vui Gặp toàn người đau khổ Em đi tìm quên lãng Gặp toàn người nhớ thương Ôi, lối lên thiên đường Cùng hướng về địa ngục…...
Thế là đã qua một đợt nắng nghịch mùa. Giờ đây làng quê nghiêng mình trong đêm trở gió. Buổi chiều hôm trước bầu trời lênh láng màu mỡ gà, mặt trời đỏ rực hắt lên những tia nắng chói,...
Anh bảo nhớ Anh bảo thương Mà sao anh không đến Để cơn mưa thu Rơi từ bấy đến giờ Em bảo thương Em bảo nhớ Mà em xa tít mờ...
Người bỏ nhau đi Mùa thu dừng lại Đêm không qua ngày Người bỏ nhau đi Dòng sông thôi chảy Rượu nồng hết cay Người bỏ nhau đi...
Một ngày thiếu bóng hình em Anh hun hút gió triền miên thở dài... Tương tư chất nặng bờ vai Con tim thấp thỏm miệt mài ngóng trông...
Chưa làm được việc tốt Giấc ngủ đêm sao an Nhớ thương người ấm lạnh Gió bấc ngang đời người Chưa làm được người tốt...
Nắng Đợi mưa Đợi mưa … Nắng Chờ gió Chờ gió … Râm ran mồ hôi chan chát Tháng 6 mặn mòi ! Người mang cơn giông khuất sau rặng núi Hoàng hôn đỏ mắt chờ trông...
Anh đi tìm niềm vui Gặp toàn người đau khổ Em đi tìm quên lãng Gặp toàn người nhớ thương Ôi, lối lên thiên đường Cùng hướng về địa ngục…...
Đi vào cõi ái tình chưa chắc ai cũng biết Nhớ thương kia rồi sẽ dệt nên buồn Những nỗi buồn đan ngang dọc vào nhau Tạo sầu não, bi thương, hờn giận...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!