- Sáng tác mới
Chẳng vô tình đâu anh Khi lòng em bão nổi Cơn mưa chiều rong ruổi Ướt nhòe lời thương nhau. Nào phải tại em đâu Khi mới là vĩ độ Nơi hình thành muôn thuở Tâm bão, vẫn là anh....
Tôi trở về khi mùa lũ đang lên Mẹ ngoi ngóp dưới đồng xa cấy dặm, Hạt gạo ở quê những ngày giáp hạt Như gầy hơn gạo của thị thành....
Thượng đế thường mang nỗi buồn, Tặng nhiều hơn cho con gái, Một người lặng thầm hóa đá Thành nỗi đau của muôn người. Giá con sóng hát thành lời, Biển đâu xô bờ quằn quại ,...
Lại mùa Vu lan vắng mẹ Nhà mình cứ trống trải hơn, Các cháu chưa nguôi thương nhớ: Bà ơi, bà ở nơi nào? Bên bờ ao làn rau muống Mẹ ươm, giờ vẫn còn xanh,...
Chiều phai dần như ánh mắt xa, Đêm về trăng lẫn với cỏ hoa, Thu chợt đến như người vừa khóc, Sương hay là ánh mắt đỏ hoe?...
Chiều nay ngập ngừng chân bước Đếm từng chiếc lá khô rơi Lòng ai chưa lường hết được Những điều cứ ngỡ xa xôi. Những hạt sương trắng nhỏ nhoi Chơi vơi giữa trời mưa nắng...
Đến từ mây Dệt thành nắng gió, Cánh chim bầy sải sóng giữa ngàn khơi. Biển kể với tôi Sóng giãi bày rồi Có con sóng vẫn lặng thinh trong cát? Đảo xanh hay đảo trắng Có đủ kiệt cùng không...
Chắc còn uẩn ức gì đây, Mỗi năm chỉ có vài ngày gần nhau. Hạt buồn lúc chậm, lúc mau, Sụt sùi cảnh vợ chồng Ngâu đến giờ! Bao nhiêu đôi lứa tìm về,...
Bạn đội mưa đến chúc mừng, Hình như chiều bỗng nhiên chùng thêm ra, Không có nến, chẳng có hoa, Ngày sang tuổi mới mưa nhòa nhạt mưa! Giã từ mây trắng mộng mơ Đã se se gió bơ vơ đón chào,...
Chú đang nằm lại nơi đâu, Rừng xanh, núi đỏ, sông sâu, đất dày? Chỉ còn những nhớ thương này Cứ bằn bặt giữa tháng ngày vô tâm. Cầm lên tiếng gọi non sông, Chú mang tuổi trẻ đi không trở về,...
Bài toán con hỏi sáng nay Mẹ mới chỉ nghĩ ra đáp số Mà quên cách diễn giải rồi. Bài toán của con cần có cả lời Thì mẹ lại bỏ qua phần ấy, Con à, khi cần chú thích Mẹ vừa quên, vừa thiếu, vừa thừa....
Quả vàng chín với heo may Quả xanh gội tiếp tháng ngày nắng mưa Hoa nở đẹp…ta làm thơ Khi nếm quả mới dại khờ biết chua!...
Em đến Thái Nguyên một chiều tháng Bảy, Sông Cầu, nước vẫn chảy lơ thơ, Bờ bãi xanh, chẳng thể xanh hơn nữa, Sông của thi ca sao thấy vắng lục bình?...
Thôi, người hãy hạnh phúc đi, Ta chẳng thể níu người về nữa đâu Tình yêu, sóng cả sông sâu, Ta nâng niu những nỗi đau thật lòng. Ta mơ một khoảng trời hồng,...
Những ngày nắng nóng như đổ lửa của tháng 5 âm lịch cũng là mùa thu hoạch lạc. Gần 5 giờ chiều cả nhà mình mới ra cánh đồng. Nắng vẫn gay gắt nhưng có gió mát và không gian thoáng rộng vẫn dễ chịu hơn nhiều so với lúc nằm lì trong phòng điều hòa....
Thôi về đi, cà phê đã cạn rồi Đáy cốc, chỉ còn viên đá vỡ, Chẳng lẽ cứ ngồi như tạc thế Nghe bơ vơ đang vỡ trong chiều?...
Ơi cái thằng Kỷ Sửu của mẹ ơi Con là chú Trâu Vàng hay Trâu Sứt Mới trong bụng mẹ thôi con đã nằm ngôi ngược Năm tuổi đầu con “náo loạn thiên cung”....
Bây giờ đang giữa mùa sen, Ta như hạt lép nằm chen nhụy hồng, Có con sáo đã sổ lồng, Ngẩn ngơ vẫn đợi một ngồng sen xanh....
Một buổi sáng mùa hè đang chớm. Thức dậy trong tiếng nhạc êm đềm, du dương. Tiếng chim hót trong veo. Tiếng giọt sương đang khe khẽ tan mềm trong không khí hân hoan đón chào ngày mới. Tiếng tia nắng nhẹ xoay gót bước ra từ mật ngọt ấm nồng nơi vầng chăn mây bông trắng. Tiếng của làn gió trong lành......
Đọc gần năm chục bài thơ của Hồng Oanh trong tập “Hoa nở không mùa”, một cảm xúc thật khó tả, bồng bềnh như trận gió đầu tiên của mùa về sau những ngày dài khao khát bừng lên. Quen quen lắm mà lạ lạ thường. Thơ Hồng Oanh không màu mè, kỹ xảo; nó thật thà, thắng thắn một cách cương trực; nó sừng sững......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!