- Sáng tác mới
Nguyễn Linh Khiếu, thời gian qua đã khẳng định là một nhà thơ đương đại khác biệt. Ở văn xuôi, với tùy văn, ông cũng đang từng bước khai mở một con đường riêng. Trong lời tựa, tác giả viết rằng: “Tùy văn không phải là thơ. Không phải văn xuôi và cũng không phải là triết luận. Nó có thể có liên quan......
Trang Tác giả - Tác phẩm Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn một tác phẩm mới của nhà thơ Nguyễn Linh Khiếu - một thành viên của Nhà Búp: tập tùy văn “Chân mây” - Nhà xuất bản Hội Nhà văn, 2024. Tập sách gồm 79 bài tùy văn, được nhà thơ Nguyễn Linh Khiếu cho công bố cùng lúc với tập tùy......
Ngày ngày mẹ vẫn đi về trên con đường quen thuộc. Mẹ cũng không thể nhớ nổi đã đi bao nhiêu vòng xe để chở con đến ngôi trường yêu dấu mang tên Chuyên Thái Bình. Ngày mai, con viết thanh xuân đẹp đẽ nhất tại ngôi trường yêu dấu, kết thúc một chặng đường con đã đi qua với sự...
Ôi tuổi thơ, xa nhớ, và mộng mơ! Những tháng năm đầy khó khăn, vất vả Lũ chúng tôi từ khói bom, đạn lửa Tự lớn lên như những búp măng rừng! Cha mẹ nghèo, được "bù" thêm chiến tranh...
Tôi gặp Phạm Minh Châu vào mùa hè năm 1980, tại Lớp bồi dưỡng dành cho các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn thơ do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức, lúc đó Châu chưa tròn 11 tuổi. Sinh ra ở miền quê lúa Thái Bình, Châu và nhóm Búp chúng tôi đã có chung một khung trời kỷ niệm với những......
Hình như là cuối hạ rồi Ngày chang chang nắng đã vời vợi xa Phượng thì đã cạn mùa hoa Vẳng nghe chỉ tiếng ve và sấm ran Sông thôi nước lũ bờ tràn Triền đê nở tím bạt ngàn cỏ may...
Giữa bộn bề Covid và nỗi lo đời thường, bất chợt gặp Thơ Văn của Em – Thật đúng như gặp được Minh Châu tỏa ánh sáng dịu dàng, ấm áp. Chị đã bước vào thế giới thiện lành của Thơ Văn em, để tìm lại cảm giác bình an, và bình an như thế!...
Ở tận cùng phía Đông bãi nổi có một ngôi nhà lá đơn sơ và con đường nhỏ từ chùa đi ra đó. Đã ba năm nay, ngôi nhà nhỏ cạnh chùa thấy sinh động hẳn lên....
Trông làn khói bếp thoảng bay Tim con lại cứ dâng đầy niềm thương Bóng làng quê phủ mờ sương Hỡi ai có nhớ cố hương thì về...
Thời gian ơi hãy dừng chân lại Địa cầu ơi hãy quay ngược vòng đi Để cho ta khỏi sống cảnh chia ly Không vội vã, như buổi đầu gặp gỡ Khoảng trời xanh gặp chùm hoa phượng nở...
Các bạn ơi, mai về thăm trường cũ Nắng có còn xanh trên mỗi tán cây bàng Lao xao gió hoa rắc vàng áo trắng Ong gọi bầy, rưng rức tiếng gà trưa...
Cả một khoảng trời đỏ rực Phượng thắp cháy lòng nao nao Hương nồng nàn đêm thẳm sâu. Hè về gọi miền ký ức Những ngôi sao nào còn thức? Những ngôi sao nào đợi nhau?...
Chia tay giấc mộng trưa Hè, Nắng thôi trút lửa tiếng ve nguội dần Phượng chưa vơi nỗi phân vân Nhẹ buông xác pháo cuối sân nô đùa...! Hè ơi...mệt lắm hay chưa?...
Mưa rơi, rơi đến dịu dàng Mưa trôi trôi cái chang chang nắng hè Mưa tan chảy những cơn mê Mưa mềm cả tấm lòng quê vô tình!...
Rủ nhau phượng vĩ đỏ trưa hè Trẩy hội bằng lăng tím tiếng ve Lũ bướm nhẩn nha vờn bóng nắng Bầy chim ríu rít lượn hàng me...
Anh chẳng còn anh tuổi ngây thơ nhặt nhạnh ước mơ ép trang vở đơn sơ trắng tinh màu giấy mới hồn tỏa nắng rọi vườn thơ nóng hổi dạo cung trăng thao thiết cả đêm dài......
Có một miền gió ngược Thổi nồng nàn qua sông Bóng cầu rơi đáy nước Phù sa rưng rưng hồng Níu những ngày cuối hạ Nhạt thếch màu thủy chung...
Chiều! Thông bần thần nhìn xuống phía dưới đồi. Xa xa một con đường mòn nhỏ lên lỏi đi ngang qua nhà anh trầm mặc. Hàng phi lao vi vút gió. Những cơn gió mùa Đông cứ phần phật cái ống tay áo của bên tay phải anh...
Tôi trở về từ biển Quỳnh nắng cháy Cơn gió Lào khô cả tiếng ve ran Những niềm vui cùng anh và các chị Cho dư âm, ý nghĩa thực vô vàn!...
Vươn lên từ lòng đất Đón ánh nắng mặt trời Nghe tiếng ve thúc dục Nở bùng khắp muôn nơi Hồng như làn môi cười Toả hương thơm ngào ngạt...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!