- Sáng tác mới
Buổi sáng bước ra khỏi cửa. Không khí lạnh ngắt sững sờ. Lặng lẽ đi ra khu vườn để cảm nhận thời khắc sớm mai của cỏ cây. Ngạc nhiên chưa. Không thấy gì cả. Khu vườn im lìm run lên trong giá rét....
Dấu vết ấy, rồi thời gian sẽ xóa Dòng chữ xanh, Tường vôi trắng cũng xanh. Thác thời gian, xõa tung bờ tất cả Ân nặng nghĩa đầy Dù sợi chỉ mỏng manh .....
“Áo tím, chiều nay áo tím về” Chờ người đò đón tận chân đê Tím chiều, tím bến hoàng hôn tím Tím tái lòng ai, tím chẳng về Tím hẹn mùa đông tím sẽ về...
Chim vẫn hát ca như mọi ngày, Xanh vẫn chồi lên vòi vọi xanh màu ngọc, Dòng người cứ xô nhau, Phố phường tấp nập, Ai quạt lửa sau gáy ta, Bỏng hơi thở con người......
Nhớ buổi cày năm xưa bì bõm trên ruộng nước ký ức trôi chẩy ngược thời chưa thuốc trừ sâu Đỉa đói bơi nhâu nhâu bám theo làn sóng vỡ hút no giọt máu đỏ...
an trú trong lâu đài cổ Ngũ âm bảng lảng mùa sương bóng tối thảm thiết hơi thở thời gian ngằn ngặt vật vờ lảo đảo bóng người đêm đen âm nhạc Ngũ âm hơi thở những pho tượng đá lạnh buồn bầm dập thời không...
Dấu vết ấy, rồi thời gian sẽ xóa Dòng chữ xanh, Tường vôi trắng cũng xanh. Thác thời gian, xõa tung bờ tất cả Ân nặng nghĩa đầy Dù sợi chỉ mỏng manh .....
Em tìm được gì trên sa mạc cát? Chỉ thấy dấu chân của anh Lún sâu hằn lên những vũng buồn hạn hán Khơi xa ngoài kia biển lặng Hải đăng vàng vọt nỗi nhớ đất liền...
Mây phủ kín bầu trời trận mưa đời xối xả trái tim ai tàn tạ vỡ vụn cùng mây mưa... Ta tìm chút nắng trưa long lanh bờ môi mắt ánh sao trời hiu hắt...
Nghiêng nghiêng một nửa vầng trăng, Của đêm cô độc chị Hằng mộng mơ. Nghiêng nghiêng nét chữ vần thơ Đẫm màu mực tím như chờ đợi ai.....
Em đã mơ gặp anh Trên nhịp cầu Ô Thước Nắng cuối ngày con gái Chòng chành con sóng xanh Em đã thấy Giấc mơ nhỏ bé của em Hoà vào đại dương...
Ngày ấy, khi chúng tôi còn nhỏ, mẹ tôi thường ăn trầu. Nhà ở nông thôn ngày ấy thường là nhà ba gian, năm gian với bậc thềm tam cấp lên hiên nhìn khoảng sân rộng....
Em Chỉ có câu thơ ngổn ngang Không vần điệu Lạc trong những buổi chiều Không anh Em Chẳng biết vẽ lên mặt trời những sắc màu xanh tím Vì mặt trời thiêu đốt đêm đen...
Hanh hao nắng sấy mái đầu Đem thơ hong lại mấy câu ướt mềm. * Hết đoán non lại đoán già Câu thơ ám ảnh như là bùa mê * Bao giờ người bớt thông minh Ta thôi khờ dại thì mình với nhau....
Sinh thời đũa đã có đôi Một ai ra ngõ bồi hồi đợi trăng, Nguyệt tròn bởi tại đêm rằm Đầy vơi mảnh ghép đâu nằm kề bên...
Mây phủ kín bầu trời Trận mưa đời xối xả Trái tim ai tàn tạ Vỡ vụn cùng mây mưa... Mong tìm chút nắng trưa Long lanh bờ môi mắt Ánh sao trời hiu hắt Rụng xuống tóc em dài......
Trăng ơi trăng mấy tuổi rồi Sao cô đơn mãi cuộc đời vậy trăng?Trần gian bát ngát thênh thang,Chỉ mình trăng rải ánh vàng đêm đêm… Trăng buông ánh sáng dịu êm,Bình yên gió gác trăng thềm dấu yêu!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!