- Trang thơ
Hạt bụi - phận người
Chủ nhật - 23/04/2023 15:57
(Ảnh: Bin Binie)
HẠT BỤI- PHẬN NGƯỜI
(Anh Vũ)
Pari trong một chiếc ly,
Địa cầu trong một giọt sương khuya,
Óng ánh chút bình minh buổi sớm...
Những đường phố châu Âu,
Cổ kính vắng bóng người,
Chờ hoàng hôn nắng lượn...
Bước chân em qua,
Những bóng lá âm thầm,
Có tiếng rên khẽ nào,
Hay tiếng hát âm âm?
Của chú dế bị cắt râu,
Lắng nghe ve ran,
Phượng nở cành đầu?...
Có ngõ nào tạnh vắng,
Xao xác mọi ngả đường,
Phố vắng xứ châu Âu?
Trái đất là giọt sương,
Lăn mùa xuân trên cỏ.
Trái đất là giọt sương,
Uống sáng hè nắng đỏ.
Trái đất là giọt sương,
Long lanh thu cùng gió.
Trái đất là giọt sương,
Đông ôm thân vò võ...
Sáng trưa ,vừa mới đó,
Chiều về, tối quạnh hiu.
Tuổi hoa niên rờ rỡ,
Vừa xế chiều thiu thiu...
Trái đất là giọt sương,
Dưới Mặt Trời hư huyễn.
Vũ trụ- vẩn tinh vân,
Đám bụi loé dòng Ngân...
Những nhịp cầu Ô Thước,
Những nhịp chân phân vân,
Bóng ai còn lại đó,
Khi trời đất phong trần?
Trái đất sẽ ngừng quay,
Những mặt trời rồi tắt.
Pari và giọt sương,
Bóng em vờn phố cổ,
Sẽ trôi trong vô thường...
Pari là chiếc ly,
Nhốt giọt sương trong đó,
Ta khuấy tan thống khổ,
Của trái đất mồ côi.
Em uống chút bình yên,
Ta ngậm đắng luân hồi.
Dáng em rạn viên đá lát,
Ta mang theo bụi đỏ,
Cùng dạo những con phố cổ,
Trong hạt bụi - Phận Người