- Trang thơ
Kiều tân thời
Thứ ba - 30/04/2024 10:11
(Ảnh: Bích Nga)
KIỀU TÂN THỜI
(Bùi Đại Dũng)
Tiếp theo
IV
Khách du bỗng có một người
Kỳ tâm họ thúc cũng nòi thư hương
Vốn người huyện Tích châu Thường
Theo nghiêm đường mở ngôi hàng Lâm Tri
Họ Lâm thanh với Lâm truy
Khác nhau một chữ hoặc khi có lầm
Trong cơ thanh khí tương tầm
Ở đây hoặc có giai âm chăng là
Thăng đường chàng mới hỏi tra
Họ đô có kẻ lại già thưa lên
Sự này đã ngoại mười niên
Tôi đà biết mặt biết tên rành rành
Hỏi ông ông mắc tụng đình
Bạc đen thôi có tiếc mình làm chi
Nghênh ngang một cõi biên thùy
Thiếu gì cô quả thiếu gì bá vương
Trước cờ ai dám tranh cường
Năm năm hùng cứ một phương hải tần.
V
Đục trong thân cũng là thân
Yếu thơ vâng chịu trước sân lôi đình
Lượng trên quyết chẳng thương tình
Lại đem các tích phạm tù hậu tra
Dưới cờ gươm tuốt nắp ra
Nhìn nàng ông những máu sa ruột dàu
Trướng tô giáp mặt hoa đào
Một lời là một vận vào khó nghe
Người này nặng kiếp oan gia
Còn nhiều nợ lắm sao đà thoát cho
Kíp truyền chư tướng hiến phù
Còn tình đâu nữa là thù đấy thôi
Hại một người cứu muôn người
Biết đường khinh trọng biết lời phải chăng
Tiếc thay chút nghĩa cũ càng
Giá này dẫu đúc nhà vàng cũng nên
Bể trần chìm nổi thuyền quyên
Hữu tài thương nỗi vô duyên lạ đời
Người một nơi hỏi một nơi
Bể oan dường đã vơi vơi cạnh lòng
Lấy tình thâm trả nghĩa thâm
Đã cam tệ với tri âm bấy chầy.
VI
Nỗi nàng tai nạn đã đầy
Khuyển ưng lại chọn một bầy côn quang
Cho gươm mời đến Thúc lang
Mặt như chàm đổ mình giường giẽ run
Giận dầu ra dạ thế thường
Cười dầu mới thực khôn lường hiểm sâu
Rằng con biết tội đã nhiều
Dẫu rằng sấm sét búa rìu cũng cam
Trót vì tay đã nhúng chàm
Dại rồi còn biết khôn làm sao đây
Cùng nhau vả tiếng một ngày
Xúm quanh kể lể rộn lời hỏi tra
Này chồng này mẹ này cha
Này là em ruột này là em dâu
Thật tin nghe đã bấy lâu
Miệng hùm nọc rắn ở đâu chốn này
Ví chăng chắp cánh cao bay
Rào cây lâu cũng có ngày bẻ hoa
Phận bèo bao quản nước sa
Lênh đênh đâu nữa cũng là lênh đênh
Đục trong thân cũng là thân
Kíp chầy thôi cũng một lần mà thôi
Những là đo đắn ngược xuôi
Tiếng gà nghe đã gáy sôi mái tường
Lầu mai vừa rúc còi sương
Lòng quê đi một bước đường một đau
Nghe thôi kinh hãi xiết đâu
Vi lô hiu hắt như màu khảy trêu.
VII
Xét mình công ít tội nhiều
Sống thừa tôi đã nên liều mình tôi
Thôi thì một thác cho rồi
Tấm lòng phó mặc trên trời dưới sông
Trông vời con nước mênh mông
Mặt nào còn đứng ở trong cõi đời
Từ đây góc bể bên trời
Lấy thân mà trả nợ đời cho xong
Một lời cậy với Chung công
Khất từ tạm lĩnh Vương ông về nhà.