- Trang thơ
Sự tích hạt thóc
Thứ ba - 08/04/2025 08:32
(Ảnh: Pixabay)
SỰ TÍCH HẠT THÓC
(Theo Truyện cổ tích Việt Nam)
Ngày xưa từ lâu lắm
Lâu lắm xửa xưa rồi
Có người đàn bà góa
Nuôi con trai mồ côi.
Người mẹ chiều con lắm
Con lêu lổng chơi bời
Mẹ đêm ngày khuyên bảo
Mà con không nghe lời.
Bởi vì nhà nghèo khó
Luôn không đủ miếng ăn
Bà nuôi gà, trồng bắp…
Mà vẫn gặp khó khăn.
Hôm thịt con gà nhép
Con ăn thịt ăn lòng
Mẹ gặm đầu gặm cánh
Lúc mà con ăn xong.
Lại có bữa luộc bắp
Hạt mẩy con ăn rồi
Còn hạt đầu hạt lép
Mẹ nhặt nhạnh ăn thôi.
Thời gian sau mẹ bệnh
Biết sắp gặp ông bà
Gọi con trai vào dặn:
- Con phải nhớ này nha.
Con ơi lúc mẹ chết
Ở chỗ mẹ thường nằm
Có một loại hạt nhỏ
Con gieo trồng, ráng chăm.
Rồi đem chậu cây ấy
Vào Hoàng cung dâng Vua
Vua sẽ thưởng vàng bạc
Con sẽ giàu, nhớ chưa?
Rồi đến ngày mẹ chết
Cậu tìm chỗ mẹ nằm
Thấy có mấy hạt nhỏ
Bé thế này, sao chăm?
Rồi cậu ngồi cậu khóc
Nghe tiếng mẹ bên tai:
- Hạt nhỏ gieo chậu nhỏ
Nó lớn dần, con trai!
Mẹ mồ yên mả đẹp
Chậu đất hạt nảy mầm
Cậu đêm ngày chăm sóc
Hy vọng! Và mừng thầm.
Đường lên kinh xa lắm
Những sáu, bảy tháng trời
Tiền hết, lương thực hết
Cậu nhìn trời. Mẹ ơi…
Phải xin ăn từng bữa
Phải xin ngủ từng đêm
Cậu đã ngấm lời mẹ
Ôi tình mẹ ấm êm!
Cậu vô cùng ân hận
Nghĩ tới mẹ ngày nào
Ước gì giờ còn mẹ
Mẹ bây giờ phương nao?
Bỏ chậu trên lưng xuống
Vì đến Hoàng cung rồi
Cậu ngạc nhiên lắm lắm
Mẹ ơi mẹ! Mẹ ơi!
Bông vàng bông trĩu hạt
Hạt bên hạt vàng tươi
Mùi thơm đưa thoang thoảng
Nấu lên ăn thật bùi.
Cậu không dâng Vua nữa
Mang hạt giống về trồng
Rồi phát cho tất cả
Những ai yêu nghề nông.
Và thế là HẠT THÓC
HẠT THÓC là hạt vàng
Hạt của tình mẫu tử
Bao la và mênh mang.
TỐNG TRUNG