- NGUYỄN MINH TÂM
Le lói
Chỉ cần tâm sáng đầu trong Là câu hỏi sẽ hết lòng vòng thôi Mọi người ai cũng thấy rồi Chứ không như xử cái hồi SƠ đâu. Chỉ cần hỏi một vài câu Hôm qua PHÚC đã bắt đầu lòi ra
Lời nói cuối cùng
Ta đã sống hàng trăm năm tuổi Qua bao nhiêu trận bão giông Qua bao trận bom cày đạn xới Khểnh nhìn bao triều đại hưng vong
Mât ngủ
Đêm qua bị mất ngủ Cái đầu cứ ong ong Gặp ông LÝ của CÔNG Khuyên ngủ đi lão nhé? Cái xứ này nó thế Mất ngủ chả được gì Thức cũng chả làm chi
Cuối tuần
Ừ, được nghỉ, thì thôi, cứ nghỉ Việc bù đầu xếp lại để tuần sau Đời dài lắm, chả cớ gì vội vã việc chưa làm, còn đấy, có sao đâu. Ừ, được nghỉ, thì thôi, cứ nghỉ
Trước sân tòa
Lặng ngồi ở trước sân tòa Ngắm nhìn những gốc thông già đứng nghiêng Thương cho thế đứng chung chiêng Còn đâu cái vẻ thiêng liêng một thời
Đi
Trong tim mang nặng nghĩa tình Đi đâu em cũng một mình một thân Chẳng bao giờ thấy chồn chân Đem cân Công lý đi cân cho đời Tuổi thì đã ngoại sáu mươi
Vu vơ chiều
Chiều buông, công việc tạm rồi thả lòng anh lại lặng ngồi làm thơ đưa hồn về với ngu ngơ Cho thơ anh thực là thơ của đời Ngu ngơ khó lắm mình ơi