- NGUYỄN MINH TÂM
Câu hỏi không lời đáp
“Đất nước đẹp vô cùng” sao con phải ra đi Rồi chết ngạt trong chiếc xe đông lạnh Vẫn còn kịp nhắn dòng tin thảm cảnh Thông điệp phút cuối đời xuyên thấu trái tim ta
Công lý
Công lý vốn dĩ công bằng Chả phân biệt ông với thằng đâu em Chỉ vì thời buổi nhá nhem Thì thằng, ông mới nhập nhèm thế thôi
Chập choạng
Chiều thì chưa dứt hẳn Đêm còn ngấp ngó xa Cả bầu trời chập choạng Người đi như quáng gà Khắc này nguy hiểm lắm Thật giả trộn vào nhau
Thơ về suy đoán vô tội
Không ai bị coi là có tội Khi chưa có bản án có hiệu lực của tòa Nguyên tắc ấy có từ xưa xa lắm Để người đời mãi mãi tụng ca Dẫu bị bắt để điều tra Dẫu cáo trạng đã hoàn thành cáo buộc
Lỡ
Phiên tòa tạm xong rồi Đặt bay mà hết vé Thì anh ở lại nhé Nỗi buồn cao nguyên ơi Khép lại mọi đầy vơi Giữ cho lòng tĩnh lặng Như hoa cà phê đắng
Nếu...
Nếu không có người cha là liệt sĩ Thì mồ ông đã xanh cỏ lâu rồi Giọng ông nghẹn giữa khói nhang nghi ngút - Ở trên trời, Cha có thấu, Cha ơi ? Nếu không có kẻ giết người đầu thú
Khổ
Mỗi người có một thân thôi Khổ cho ai phải xẻ đôi thân mình Bên này trọng, bên kia khinh Nào ai tính đến lý tình mà mong Mặc bờ thẳng, kệ bờ cong Là sông thì chảy một dòng thế thôi