- Sáng tác mới
Tôi và em như hai giọt nước Treo so le, hai cọng rạ, mái tranh nghèo Thấp thỏm lo âu, trận gió buốt, giữa đêm thâu Vài chấm mưa phùn, thêm vào nằng nặng...
Mẹ ru em bằng lời ru dịu ngọt Em ru đời bằng giọt đắng và cay Khập khễnh đi trên đôi chân buốt gầy Con hẻm nhỏ bóng đổ dài khắc khoải. Tôi nhìn em mà lòng se thắt lại Em nhìn tôi cất lên tiếng chào mời...
Anh gom góp giữa mùa Hè Lời nghẹn ngào thổn thức của tiếng ve Ánh nắng gắt gao đẫm sắc màu phượng vĩ Gom ngọn gió nồm thủ thỉ gửi về em......
Ánh bình minh còn chưa thức dậy, Đêm nhạt dần và ngoài trời ta thấy Sao Mai Xanh rực rỡ lưng trời. Em đấy ư, Sao Mai Xanh yêu dấu, Vượt ngàn trùng xa cách tìm ta, Chẳng ồn ào mà dịu êm lặng lẽ, Nói ngàn lời qua ánh mắt long lanh....
Cũng có thể một lúc nào đó trong cuộc sống bận mải, bạn bất chợt nhớ về những bóng hình yêu dấu, những nụ cười hiền hòa, những nét chữ thân thương của một thời mực tím. Rồi khi bị cuốn đi trong những lo toan thường nhật, bạn bỗng dừng lại và nhận thấy mình đang ngu ngơ, vô định. Bạn sẽ thấy mình......
Anh đứng lặng đi trước ánh mai hồng Đời đẹp quá và trời trong trẻo quá Gió Hè sớm ào reo tán lá Bình minh em toả ngập hồn anh...
Từng đóa Sen vươn lên, vươn lên Sáng lấp lánh, diệu kì, thanh thoát Hương Sen tỏa dịu dàng ngan ngát Sớm trong lành, thơm thảo, tinh khôi....
Sóng đánh võng gọi mời, Nối bình minh ngày mới. Hạc Tiên lên phấp phới, Nơi không có thời gian. Chỉ hạnh phúc ngập tràn, Muôn Thần đang tụ hội. Súng Sen nơi đồng nội, Thanh khiết gọi Thiên Đường…...
Tháng Năm tinh khôi trong sắc áo bình minh Thức ngày mới bằng nắng vàng hoa Cúc Tiếng trống trường gọi mùa thi náo nức Cánh bằng lăng nhuộm tím góc sân trường....
Biển đẹp đẽ hào hùng như thể Thiên nhiên ưu ái chiều nhau Núi cao soi bóng Biển sâu Trời ngăn ngắt xanh xanh màu nước. Muối mặn mòi sinh ra từ biển biếc Làm sao muối dám tự kiêu....
Bình minh vừa chợt hé Nhè nhẹ ở đằng đông Không gian nhuộm sắc hồng Dòng sông bừng tỉnh giấc! Núi hiền hòa chân thật, Xanh thẳm phủ sắc vàng Giữa trời đất mênh mang... Mây lang thang theo gió....
Ta ngồi nhặt nắng bên hè Hong từng sợi mỏng tìm về ngày xưa Ta chờ gom những hạt mưa Gửi về sông cũ, cho vừa nhớ nhung...
Ở Châu Âu, hết tháng Ba, qua đầu tháng Tư thời tiết thật đẹp. Nắng vàng trải khắp nơi. Nhiệt độ trung bình trên 10 độ C. Cây bắt đầu xanh tươi trở lại. Cả cánh rừng mùa đông trơ cành khẳng khiu, sần sùi và nâu sẫm nhưng chỉ sau mấy ngày nắng ấm, cây đã đâm chồi nảy lộc......
Có thể ai đó thốt lên: Lắm chuyện! Ở quê mình thì làm gì có cây cầu nào, chắc thấy bên Tân Lập có cây cầu Tân Đệ hoành tráng muốn ghé hôi lấy tiếng thì ghé ví như phô rằng quê tôi hay nhà tôi gần cầu Tân Đệ chẳng hạn!...
Sẽ có lúc Ta rủ nhau cùng thở Cùng uống bình minh Cùng uống đêm sâu Cùng nhau viết những câu thơ dang dở Chẳng có đầu Cũng chẳng có cuối đâu...
Xin chớ nặng lòng... nhé tôi ơi! Bình minh rơi rớt một nét cười, Đêm dẫu rộn ràng đôi cánh mỏng, Dặt dìu tình ái đặt lên ngôi… Trăm năm chỉ nhẹ như làn khói Bèo nước hợp rồi... lại tan thôi....
Bâng quơ ngọn gió Tháng Tư Rơi rơi đôi bông gạo đỏ Hoa sưa nghiêng mình xuống cỏ Hoa xoan rụng tím vườn nhà....
Ai đã từng lặng nghe tiếng thời gian, Rơi từng giọt, ngoài hiên, tí tách, Đêm thẳm sâu như ly cà phê đặc, Hòa đơn côi trong bóng của riêng mình....
Thế rồi năm tháng rời xa,Ngỡ nhanh như chớp mắt ta, Cả lúc buồn hay vui vẻ, Cũng trôi về chốn bao la. Những người mà tôi yêu quý, Đã đến và đã biệt ly, Mà thế giới đâu ngừng lại, Chúng ta cũng thế vẫn đi....
Mây nhẹ trôi, chiều còn vương chút nắng qua khung trời lãng đãng một xa xôi Ngày qua rồi, chỉ còn đêm ở lại... Chút bồi hồi sao chẳng thể gọi tên....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!