- Sáng tác mới
Mùa chợt về trên hòn ngọc Viễn Đông Cho ta thấy đất trời giờ đổi khác Mưa chênh chao Gió bấc lùa se sắt Khăn áo rộn ràng nhớ đất Bắc ngày Đông....
Một buổi sáng tháng tư xanh lọc sau cơn mưa đầu hạ. Lúc ấy, tôi lên sáu, nhởn nhơ bắt bướm, chơi chọi cỏ gà một mình để bà và u rảnh tay tát nước cho đám ruộng lúa cạnh mương nước ngang với con đường đất cát dẫn vào làng....
Có một mùa luôn được nhân thế nâng niu yêu chiều. Có một mùa đã lấy đi của những người yêu nó không biết bao nhiêu thời gian, cảm xúc. Có một mùa luôn đậm đầy nỗi niềm nồng say, đắm đuối,...
Chỉ là đeo thêm cái kính, vậy mà thế giới mờ đục đã trở nên sắc nét hơn. Thế giới bị nhìn mờ đục vậy cũng đâu phải là lỗi của thế giới....
Chỉ là đeo thêm cái kính, vậy mà thế giới mờ đục đã trở nên sắc nét hơn. Thế giới bị nhìn mờ đục vậy cũng đâu phải là lỗi của thế giới....
Em có biết Trăng tàn rồi trăng mọc Anh tìm em Sông biếc chảy dòng thu Anh có biết Lao xao trên mặt nước Những vòng trăng Tròn vạnh sóng vô tư...
Chuốt mãi lời ca vào giọt Suối, Để trong veo, cho gió hát lưng đèo. Chuốt mãi lời ca vào vách núi, Gió thông mài, cho đỉnh được chon von. Chuốt ấu thơ vào thân già chân thật , Giữa cuồn cuộn trôi,...
Tháng Mười, thu đã tiễn hạ đi một quãng đường dài tít tắp. Vậy mà nắng mới bắt đầu vàng dịu, mưa mới ngớt cơn… Đã quá nửa mùa thu, quá nửa mùa của bao xuyến xao nhung nhớ mà sao lòng người vẫn còn trăn trở....
Nguyễn Diệu Liên là thành viên của nhóm văn thơ “Búp trên cành”. Em theo học lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình tổ chức vào các mùa hè những năm 1985 - 1987....
Thiết nghĩ, ngày nay chúng ta làm thơ Đường, chủ yếu là mô phỏng hình thức của nó thôi. Chứ cái nội dung tư tưởng, cái hồn của thơ Đường phải là nhân cách Đạo Đức vô thường, siêu thượng dựa trên một triết lý rất uyên áo của Đạo và Phật. Khốn nỗi, đây lại là hai thứ con người hiện đại sùng bái vật......
Không muối xát đã xót đêm Chưa nhớ ai đã ruột mềm như dưa Nắng chưa ngún cháy nửa mùa Heo may thu đã một thưa vắng người...
Con sinh ra đêm tháng Tám nực trời Gầu nước mát lao xao vầng trăng khuyết Nhà mình nghèo mái tranh mòn vách liếp Mảnh mo cau quạt không hết mồ hôi....
Không muối xát đã xót đêm Chưa nhớ ai đã ruột mềm như dưa Nắng chưa ngún cháy nửa mùa Heo may thu đã một thưa vắng người...
Con sinh ra đêm tháng Tám nực trời Gầu nước mát lao xao vầng trăng khuyết Nhà mình nghèo mái tranh mòn vách liếp Mảnh mo cau quạt không hết mồ hôi....
Đến từ mây Dệt thành nắng gió, Cánh chim bầy sải sóng giữa ngàn khơi. Biển kể với tôi Sóng giãi bày rồi Có con sóng vẫn lặng thinh trong cát? Đảo xanh hay đảo trắng Có đủ kiệt cùng không...
Sông chẳng khói sương, sóng cũng yên Chạnh nhớ người xưa, nỗi niềm riêng Hán Khẩu chiều tà chim lướt nắng Động Đình thu tới nước mây liền...
Anh đi rồi em có buồn không Trời bớt nắng, bụi mưa giăng phố nhỏ Gót chân mỏng đếm hoài trên con ngõ Vắng anh rồi đường hun hút dài thêm...
Có câu rằng: Muốn đi nhanh thì đi một mình. Nhưng muốn đi xa, đi nhiều, thì cần đi cùng với mọi người. Làm việc cùng nhau bao giờ cũng mang lại hiệu quả tốt đẹp hơn, bởi các thành viên là cùng làm, cùng đi lên, cùng chịu, cùng hưởng....
Anh Vượng chủ nhiệm Tất bật suốt ngày Đi không dính đất Như là chim bay Cái quần luôn luôn Xắn qua đầu gối Ngày ngày thăm đồng...
Cuộc đời có thăng giáng. Nhưng ngày xưa, như Lão Tử nói: "Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo Tự Nhiên". Sự biến dịch của cõi người không làm ta chóng mặt....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!