- Sáng tác mới
Tắm trong vắt điệu Then cối suối hiền bập bênh thong thả chày giã gạo bánh chưng gù huyền ảo , Cọn nước đều đều quay giao duyên xòe ngất ngây gáo vầu nghiêng múc nước...
Hồi còn bé, chị rất nhạy cảm với âm thanh. Có khi đứng giữa một đám đông ồn ào mà chị chẳng nghe rõ một điều gì. Nhưng vào những lúc yên tĩnh nhất, chị lại thấy những âm thanh trở nên sống động hơn bao giờ hết....
Nào, ta xả hết nỗi niềm Để lòng về lại một miền nguyên sơ Nào, buông hết mọi tóc tơ Cho lòng có một ngày mơ tốt lành Mơ cho Công lý viên thành...
Ham chơi Tây Bắc dính bùa may không bị bắt nên chưa làm chồng Noọng à, cọn nước quay không cối nương dừng lại tiếng lòng tề lo!...
Nhà Búp (nhabup.vn) xin hân hạnh gửi tặng các độc giả thân thương của Nhà Búp một mối duyên lành, một tác phẩm mới của các tác giả của Nhà Búp mang tên “DUYÊN”....
Còn nhớ, năm 2018, tại vườn Vua, nơi đầm Sen ngát hương, thơ mộng của đất Tổ Vua Hùng, Thi sĩ Trần Huyền Tâm – Nữ “Nguyên súy tao đàn,” đã tổ chức cuộc hội ngộ thật đông vui, hoành tráng, ra mắt tập Thơ Văn mang tên “Búp và Hoa” của nhiều tác giả, cùng đôi ba tập sách khác nữa,...
Em se sợi nhớ vào đêm Đêm huyền hoặc vô tận Em dệt sợi nhớ sang ngày Ngày chung chiêng, lảo đảo, nắng say Em đan sợi nhớ vào dòng sông...
Ngày xưa có một vị thần đi dạo xuống cõi trần. Một lúc sau ông ta thấy một con người phàm đang đi dạo trên đường. Vị thần liền đi dạo cùng đường, cũng giống như một người bình thường....
Không biết ngày xưa cụ Nguyễn Trãi có trà búp hay chè xanh mà uống hay không, nhưng thanh bạch thì cũng là nước đun sôi để nguội....
Tử quy mài giọng gọi hè đỗ quyên trổ đỏ tiếng ve mở rừng Suối nguồn đầy ầng ậng thung thả cuống hoa lá tình rừng trôi xuôi...
Rằm Xuân trắng biển cà phê tiêu cay điếc mũi, hương chè lên men Rằm Xuân tím vạt tóc em đồi thông thác đổ - thân quen lạ lùng...
Mùa thu mồ côi đi qua Sài Gòn Một ngàn năm trăm trẻ thơ không còn cha mẹ Những cơn mưa trắng trời đau xé Mây Sài Gòn bảng lảng ráng hoàng hôn...
Ngày xưa có một vị thần đi dạo xuống cõi trần. Một lúc sau ông ta thấy một con người phàm đang đi dạo trên đường. Vị thần liền đi dạo cùng đường, cũng giống như một người bình thường....
Chẳng là biển của ngày xưa Chẳng còn núi đợi sóng xô giận hờn Cát Bà chiều biển buồn hơn Gió cô đơn, sóng cô đơn dội về....
Đợi trăng nhìn thủng cánh diều Trời mưa nhỏ giọt trăng chiều trôi nhanh Ngửa bàn tay ướt trăng thanh Một bàn tay vỗ sao thành tiếng kêu!...
Bởi nuốt nước mắt vào trong Hòa cùng đất nên sắc hồng sông ơi Buồn vui sóng đánh lở bồi Yêu thương đau khổ một đời vẫn xuôi....
Sông uốn khúc Sông lượn vòng qua ghềnh thác Qua những chỗ qua Chưa ai có thể qua Sông ra biển Sóng xô bờ dào dạt Mát những bãi cát khô Xanh biếc cánh rừng già...
Ngày xưa có một vị thần đi dạo xuống cõi trần. Một lúc sau ông ta thấy một con người phàm đang đi dạo trên đường. Vị thần liền đi dạo cùng đường, cũng giống như một người bình thường....
Em se sợi nhớ vào đêm Đêm huyền hoặc vô tận Em dệt sợi nhớ sang ngày Ngày chung chiêng, lảo đảo, nắng say...
Một khi con nước suối ròng Nọong cúi xúc cá gập cong dáng rừng Ép nan rung rẩy eo lưng Chùm me chua giữ kẽ răng nước trào,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!