- Sáng tác mới
Anh nhớ về em, chiều biển vắng Tĩnh lặng trong lòng, thấy xót xa Hờn dỗi em đi, không từ giã Biển buồn vắng lặng, sóng không dâng Ngồi buồn, góp nhặt những bâng khuâng...
Gửi vào những sợi tơ trời Một niềm nhớ với muôn lời thương yêu Gió gom mưa nắng sớm chiều Để thành bảy sắc đem thêu cầu vồng Ơi người trộm nhớ thầm mong...
Đằm mình trong đống hồ sơ Bao nhiêu thân phận đang chờ phán xem Lòng ta trĩu nặng nỗi niềm Hồn như lạc giữa một miền chiêm bao...
Dẫu vẫn biết nỗi buồn là rất thật Mà lòng em sao chẳng thể nào quên Yêu thương đó xin gửi vào vô tận Chút tiếc nuối ngọt ngào... đâu phải chỉ riêng em!...
Em ơi, đừng là mây Dẫu anh thành ngọn gió Hãy là bông hoa nhỏ Trong gió cười rung rinh. Đóa hoa nhỏ xinh xinh Năm cánh hồng rực rỡ Xuân về đang hé nở Thơm ngạt ngào hương bay...
Ta mắc nợ tháng ba Câu hò hẹn không đến Bao nhiêu lời thương mến Ta mắc nợ tháng ba Lời yêu xưa đã già Mỏng manh như sương khói...
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Tôi quen Tiến sĩ Bùi Đại Dũng từ cuộc ra mắt sách Văn học của ba Thi nhân nữ trong “Nhóm Văn Búp” tại Khách sạn Dream thành phố Thái Bình vào một ngày Thu, cách đây đã hơn ba năm, gì đó....
Những năm tháng xa quê cha đất tổ, đôi lần sực nhớ tới hương tết quê nhà, tôi đã cất công đi tìm vị thứ bánh chưng để dành bằng cách thả bánh xuống giếng khơi mùa đông mà không kiếm được....
Hội làng mở tiết Thanh minh gò xa heo hút lạnh mình Mẹ thôi Vơ vài khóm cỏ vãi rơi sao lâu mấy chục năm trời chưa xong?...
Nguyễn Diệu Liên là thành viên của nhóm văn thơ “Búp trên cành”. Em theo học lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình tổ chức vào các mùa hè những năm 1985 - 1987....
Mở đầu “Khúc Tâm du” là một bài thơ thi sĩ Trần Huyền Tâm viết tặng cho người bạn thưở học trò khi chị mới tròn 15 tuổi nhưng thật thú vị thay “Tôi muốn” lại trở thành tuyên ngôn nghệ thuật của nhà thơ ngay từ buổi đầu cầm bút...
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Se sẽ dịu dàng se sẽ mong manh Long lanh nắng ngợp tràn long lanh nắng Từng sợi tơ chuốt vàng mơ óng ánh Như chưa từng nắng óng ả long lanh......
Hai tập thơ “Nhớ tìm tôi nhé”, “Đuốc và mặt trời” là hai chặng đường nghệ thuật trên hành trình Đời và Thơ của Bùi Đại Dũng…. Với tổng cộng hơn một trăm bài thơ ta không khỏi ngỡ ngàng, cảm phục trước sức sáng tạo dồi dào và sự miệt mài lao động nghệ thuật của tác giả...
Ấn tượng thật khó quên: “Bùi Đại Dũng, một Tiến sĩ Kinh tế - Nhà ngoại giao - Người thầy giảng dạy ở một trường Đại học quốc gia, với hai lần đóng góp vào diễn đàn “Ra mắt sách” của “Nhóm Văn Búp” bằng tham luận, với phương pháp cảm nhận, phẩm bình, mổ xẻ văn chương khá tinh tế, lý thú.”...
Tháng Bảy về, con không thể nào quên. Những khúc ca viết về chiến tranh, về cha và đồng đội. Cứ da diết như gió mùa thổi mãi. Cứ thấm vào, chạm khắc trái tim con!...
Ta đến bên đời gieo một nốt nhạc trong Một nụ hoa Ưu Đàm thánh khiết Bên diệu khúc “Thất huyền cầm” da diết Nở đóa Sen vàng ngời ngợi tháng năm. Những vũ trụ thanh tân...
Lạc vào miên man nhớ Lạc vào xáo xác thương Ta là người đang trốn Hay là kẻ đang tìm ? Đôi khi bỗng giật mình Trước con đường xa ngái...
Cuộc đối thoại thứ nhất là giữa Hồn Trương Ba và Xác Hàng Thịt. Cuộc đối thoại thứ hai là Hồn Trương Ba với Vợ, với con Dâu, với cháu Gái. Cuộc đối thoại thứ 3 là với Đế Thích....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!