- Sáng tác mới
Em ơi đừng có hờn ghen Giữa cơn thác lũ bon chen kiếp người. Trời sinh em để nói cười, Trời sinh em để giúp đời lung linh....
Chí làm trai dặm nghìn da ngựa, Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao. Giã nhà đeo bức chiến bào, Thét roi cầu Vị, ào ào gió thu....
Người xưa có câu: “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, có nghĩa là “Một chữ là thầy, nửa chữ (cũng) là thầy”. Câu này là có ý nhắc nhở về đạo thầy trò: sống ở đời là “phải biết ơn người dìu dắt, dạy dỗ mình, dù chỉ là điều nhỏ nhặt nhất”. Trong dân gian cũng truyền tụng câu rằng “không thầy đố mày làm......
Lập lời thề và phát lời thề thời xưa là một việc hết sức nghiêm túc trang trọng biểu đạt quyết tâm hướng về Thần linh thiên địa, thỉnh mời Thần Phật chứng kiến hành vi của bản thân mình, thiện ác thưởng phạt phân minh....
Réo rắt tiếng nhạc ghi ta của chàng nhạc sỹ tròn 10 tuổi Căn nhà ngập tràn năng lượng từ bi và nụ cười Nhạc Schubert phập phồng sóng nuớc sông Đa nuýp Ánh bình minh gõ cửa chào mời Ngày mới đến ngây thơ như giấc trẻ Mắt no tròn theo sóng nhạc phím tay rung…...
Anh Đào mong manh, Hoa Chuông trắng ngần Giai điệu thanh khiết Ướp vào lá xanh Tigon là tim Lửng lơ nhỏ lệ Nặng trĩu màu hồng Gượng cùng nhân thế Hải Đường kiêu sa Tràn căng, lộng lẫy Anh Túc run rẩy Trên đỉnh rét gào Cánh mong manh vậy Thèm muốn, khát khao...
Tiệm hoa chiều vắng người Chàng kỹ sư vồi vội Mua một bó hoa hồng Nhờ bưu điện chuyển gửi. Khuất sau quầy bóng tối Một bé gái mong manh Mân mê tiền bối rối Loáng hai dòng long lanh....
Con lui cui cùng bóng mình mỗi tối Nén đơn côi, nghẹn lòng bức bối Hình ảnh mẹ… thoảng khói sương Lãng đãng những con đường…...
Trong các loài hoa tươi đẹp rực rỡ sắc màu trên thế gian, có một loài hoa mà người Phương Đông rất mê, tôn là “Vương của các loài hoa”, là “Quốc sắc thiên hương”. Đấy là Mẫu Đơn. Có nơi gọi là Mộc Thược Dược. Có rất nhiều bài thơ viết về hoa Mẫu Đơn, trong đó ấn tượng nhất là câu thơ:......
Em ơi đừng có hờn ghen Giữa cơn thác lũ bon chen kiếp người. Trời sinh em để nói cười, Trời sinh em để giúp đời lung linh. Đời như sợi nắng mong manh Đời như cơn gió phù sinh nhiệm màu....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán, Việt: 건곤일척(乾坤一擲 - càn khôn nhất trịch). Ở đây, càn - trời, khôn - đất, nhất - một, trịch - gieo. Giải thích thêm chút là càn, khôn là 2 quẻ của Kinh Dịch. Trịch - gieo ở đây là gieo quẻ cờ bạc....
Nhắc đến hình tượng “gieo Thái Sơn”, những người từng đọc “Chinh phụ ngâm” hẳn còn nhớ bốn câu thơ này: Chí làm trai dặm nghìn da ngựa, Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao. Giã nhà đeo bức chiến bào, Thét roi cầu Vị, ào ào gió thu....
Bên bờ dương liễu óng như tơ Dừng bẻ một cành, thiếp muốn nhờ Chỉ ngọn gió xuân là luyến tiếc Ân cần thổi lộng ống tay thơ....
Năm 1976, tôi dự kỳ thi học sinh giỏi văn toàn quốc lớp 4 được giải nhì. Đây là kỳ thi học sinh giỏi đầu tiên tổ chức trên quy mô cả nước. Bài văn ấy là câu chuyện đồng thoại về cuộc sống của một chú gà trống, phần thưởng là chiếc áo dệt kim dày, rộng thùng thình mà mấy năm sau tôi mới mặc vừa và......
Người xưa có câu: “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, có nghĩa là “Một chữ là thầy, nửa chữ (cũng) là thầy”. Câu này là có ý nhắc nhở về đạo thầy trò: sống ở đời là “phải biết ơn người dìu dắt, dạy dỗ mình, dù chỉ là điều nhỏ nhặt nhất”. Trong dân gian cũng truyền tụng câu rằng “không thầy đố mày làm......
Đồng Tháp Mười – vùng đất thuộc miền Tây Nam Bộ, không chỉ có những cánh đồng lúa bát ngát mênh mông, những rừng tràm trải dài tới chân trời, những dòng kênh chở nặng phù sa… mà còn gợi nhớ, gợi thương với những loài hoa đặc trưng: hoa sen, với câu ca dao mà hầu như......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!