- Sáng tác mới
Em đẹp vì là đàn bà Đẹp từ mái tóc, làn da, nét cười Đẹp từ miệng nói, dáng người Mẹ cha cho thuở đất trời sinh ra Đẹp gần cho đến đẹp xa Đẹp đêm nay,...
Theo lịch, tối nay toàn thị xã bị cúp điện. Loay hoay một lúc, mấy cây nến cũng tạo nên thứ ánh sáng nhờ nhờ. Căn nhà hai tầng bỗng trở nên tối tăm, ngột ngạt vì không có điện. Con gái liền đề xuất đi dạo....
Hai cây me cổ thụ Đã cưa tự bao giờ Hai phiến thớt nâu sẫm Nhẵn mịn thời con thơ. Tắc kè kêu cành vắng Tiếng hoang dã của rừng Một thời xưa vọng lại...
Em ơi Ở chốn chơi vơi Chiều đi gặp tối Có người nhớ em Tóc em Đen đến cùng đen Mồ hôi em Chắt riêng em tận cùng Môi em Nhờ nắng tô son Nốt ruồi ghẹo tuổi Điểm giòn chốn duyên...
Dập dềnh sóng nuớc sông La Trôi trong bất tận, gần xa bồi hồi Bể dâu một kiếp con người Đêm nay, ta lại được ngồi với sông Ầm ào, mưa thác cơn giông...
Con bị bệnh huyết áp Mẹ nhổ hết cây vườn Trồng cả rừng lá Khỉ Đợi con về cuối năm. Con xuống tàu gần sáng Mẹ chong đèn suốt đêm Mẹ giục vào tắm rửa...
Văn học nghệ thuật có quy luật riêng của nó. Quy luật thuộc về những tài năng đơn nhất. Bởi vậy, trước lịch sử xa dài, trước bao nhiêu quốc gia, dân tộc. Trước bao nhiêu biến thiên của cái Thời và Đời. Không thiếu gì những tháng năm đầy gió giông, xoáy lốc....
Đất phương Nam không có chút tái tê Của ngọn gió Đông kéo lê thê cái rét Nhớ thế áng mây chiều trời Bắc Một nếp sóng La giang dờn dợn bước ta về ......
Truyện Hoàng Tử Bé của nhà văn Pháp Antoine de Saint-Exupéry được xuất bản lần đầu năm 1943, đến nay đã được dịch sang hơn 300 ngôn ngữ khác nhau với khoảng 140 triệu bản bán ra trên toàn thế giới....
Em ạ, đêm nay trăng sáng quá Tắt trăng một lúc, được không em? Trời đất quen hơi, hương người lạ Tắt trăng chưa đủ, tắt thêm đèn?...
Ở phương Tây, nam nữ yêu nhau có thể hôn nhau ở bất cứ đâu mà họ muốn. Ở Việt Nam thì không như vậy. Họ hôn nhau, trao cho nhau tình cảm yêu đương ở một không gian riêng, thầm kín, tế nhị chứ không phải tự nhiên như người phương Tây....
Thế là đã qua một đợt nắng nghịch mùa. Giờ đây làng quê nghiêng mình trong đêm trở gió. Buổi chiều hôm trước bầu trời lênh láng màu mỡ gà, mặt trời đỏ rực hắt lên những tia nắng chói,...
Vắt mây Cho đất uống mưa Trời xui mắt lá Liếc mùa biếc xanh Em vắt mơn mởn vào anh Nuôi câu thơ héo Lớn thành trẻ con...
Thu rồi Anh quên em đi Nhớ chi Se sắt ước gì với anh Em nghe Mình nói với mình Úa tàn gió Cũng bởi tình mà thôi...
Hồng nhan phận bạc người ơi Gột trắng xóa, cuối chân trời vẫn vôi Ghét bồng bềnh vẫn nổi trôi Đắm mê người, vẫn chỉ người đắm mê...
Sáng đến Sa Pa mùa sương khói Vốc một nắm mây dưới chân người Tung lên trời trắng mờ hơi nước Nhặt cái lạnh rơi xuống chơi vơi...
Mỗi lần thầm nhắc Khau Vai Hình như trong nỗi niềm ai cũng từng. Tiếng khèn vấp đá ngập ngừng Cuộc tình nào phủ xanh rừng, rừng ơi?...
Hôm nao gió mát trăng thanh Trống chèo tom chát bên đình chát tom Nguyệt cầm tiếng bổng tiếng chùng Mấy cây nhị kéo não nùng cò cưa...
Em ngỡ mãi còn yêu anh Như tự do yêu mây trắng Như nhà nông yêu cánh đồng Như mát trong yêu sáng trong Như gió vấn vương dòng sông...
Người đi để buốt mùa đông Nắng chiều se sắt cõi lòng thương đau... Tình yêu hai nửa tìm nhau Vừa như chợt thấy, lại đâu mất rồi?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!