- Sáng tác mới
Tạm biệt mây nhàu, tạm biệt ẩm ương Tạm biệt sắt se mưa dầm, gió bắc Mặt nước nhạt nhoà sương mù giăng mắc Hiu hắt con đường, ngõ phố rêu phong....
Em về ga nhỏ chiều đông Nhìn bàng trút lá nao lòng nhớ ai Cuối chiều một vạt nắng phai Đường hun hút gió, nhành mai nở vàng...
Se sẽ dịu dàng se sẽ mong manh Long lanh nắng ngợp tràn long lanh nắng Từng sợi tơ chuốt vàng mơ óng ánh Như chưa từng nắng óng ả long lanh......
Những chùm hoa bé nhỏ xinh xinh Cứ nồng nàn thơm trên hàng phố Hà Thành thêm một mùa hoa sữa Thêm một mùa nắng gió khởi tinh khôi....
Em cô đơn, Mà mùa thu quá rộng. Chạm vào đâu cũng là khoảng trống, Người ơi!... Gửi vào thu một chút yêu cho em Một ánh mắt gần, một nụ cười quen Một nồng nàn hơi thở,...
Em ơi! Đừng là mây Dẫu anh thành ngọn gió Hãy làm bông hoa nhỏ Trong gió cười rung rinh. Đóa hoa nhỏ xinh xinh Xuân về đang hé nở...
Bản năng gọi về từ chốn hoang sơ, Nhớ làn nước trong, nhớ mùi cây cỏ. Một khoảng nắng vàng, đọt non tươi đỏ, Cũng in hằn - ký ức - đời tôi....
Ta đến bên đời gieo một nốt nhạc trong Một nụ hoa Ưu Đàm thánh khiết Bên diệu khúc “Thất huyền cầm” da diết Nở đóa Sen vàng ngời ngợi tháng năm....
Hội làng mở tiết Thanh minh Đồng xa heo hút một mình Mẹ thôi Vơ vài khóm cỏ vãi rơi Sao lâu mấy chục năm trời chưa xong ?...
...Chim ơi đừng bay nhé... " Tiếng em ngân nhè nhẹ Khi chiều buông mênh mang Ta bẻ cụm nắng vàng Kết thành chùm hoa mộng Ghép hồn thơ cháy bỏng Vào lời ca yêu thương…....
Bao nỗi niềm mây gửi vào trong gió Trắng, xanh, hồng, tươi tắn, nhẹ như không. Chẳng ưu tư, chẳng toan tính nhọc lòng Thoáng sẫm màu là buông mưa về đất....
Vẫn biết, có cái Thời làm nên Đời. Và, cái Đời chứa đựng cái Thời trước bao nhiêu biến thiên dài dặc. Nhưng với ông, Nhà văn Bút Ngữ, một con người mang cái đẹp thời ấy, trên đời này, rồi sẽ còn mấy ai, gặp nữa?...
Tôi muốn viết về Châu La Việt với tất cả lòng kính trọng và ngưỡng mộ. Ngưỡng mộ về tài năng, nhưng hơn hết là kính trọng, cảm phục tấm lòng cao đẹp của anh dành cho cuộc đời, cho gia đình, đồng chí, bầu bạn. Những ký sự chân dung nghệ sĩ trong “Giai điệu mùa đông” và“ Vầng mây trắng vẫn bay về”...
Nắng gửi vào đông chút náo nức xuân xanh Chút nồng nàn đắm say trưa ngày hạ Chút rạo rực phập phồng đêm gió cả Chút khởi vàng sóng sánh khúc thu mơ....
Bản năng gọi về từ chốn hoang sơ, Nhớ làn nước trong, nhớ mùi cây cỏ. Một khoảng nắng vàng, đọt non tươi đỏ, Cũng in hằn - ký ức - đời tôi....
Ngẫm đi ngẫm lại, thấy cha ông ngày xưa nói thật đúng rằng, về tâm tính, con người dường như trẻ nít lại. Hình như qua bao bể dâu tang điền, chuyến tàu Sinh, Lão, Bệnh, Tử đang chậm dần đều để cho hành khách có thời gian suy ngẫm mà bước xuống sân ga vĩnh cửu của vòng quay ba vạn sáu ngàn ngày ngắn......
Ta gửi vào mùa thu Cơn mưa chiều cuối hạ Rót vào lòng xa xót Lời ru ngân dài Da diết Ầu ơ......
Đời người, ngẫm ra có những chuyến ra đi thì dễ mà trở về thì khó. Cái nơi mà tuổi thơ tôi đã từng ở đó và có rất nhiều kỷ niệm, chỉ cách nơi tôi đang ở hiện tại chừng 20 cây số, vậy mà hơn 30 năm sau, tôi mới lại tìm về....
Chị choàng tỉnh dậy giữa cơn mơ, mồ hôi vã ra ướt đẫm trên trán và cổ. Đưa tay vuốt gọn lại mái tóc, chị cố hình dung lại hình ảnh vừa gặp. Một cô gái có khuôn mặt đượm buồn, đội chiếc mũ tai bèo màu xanh lá cây bàng bạc, bộ quân phục phủ dầy lớp bụi đỏ. Hình như cô đi từ rất xa, rất xa tới tìm chị......
Em ở bên này đã cuối mùa đông Gom chút ấm gửi về miền xa vắng Anh Đào nở hân hoan trong nắng Nỗi nhớ đong đầy nâng bước chân đi......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!