- Sáng tác mới
Mưa chừng không thấy mưa rơi Chỉ bui bụi trắng khoảng trời xuân sang Con sông lặng lẽ đầu làng Dắt cây lúa dựng phím đàn lên mây...
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Sông bơi trong dòng nước Mây bơi bên sao trời Núi bơi trên mặt đất Người ngụp bơi giữa đời Sông gặp khi chảy ngược Mây thành lần mưa rơi...
Lần đầu gặp nữ thi sĩ Trần Huyền Tâm, tôi ngỡ mình đã quen chị từ lâu. Chị dịu dàng, đằm thắm, khi nhoẻn cười, cả không gian chung quanh như bừng sáng. Ở chị, tố chất của một nhà ngoại giao kỳ cựu có thừa...
Con về với cánh đồng quê thơm mùi rạ mới Để thấy con đò quẫy chèo khua nước sớm khuya Con về với ruộng đồng sớm nắng chiều mưa Nhớ gánh lúa ngày xưa, trĩu oằn vai mẹ...
Một hai giọt nước mưa rơi, ta cố tránh để cho khỏi bị ướt. Nhưng nếu ta đã ướt hết rồi thì lại chẳng còn ngại nữa. Ta lại nhớ thời nhỏ, từng ướt đẫm người cứ thế chạy nhảy, nô đùa dưới mưa....
Hai tập thơ “Nhớ tìm tôi nhé”, “Đuốc và mặt trời” là hai chặng đường nghệ thuật trên hành trình Đời và Thơ của Bùi Đại Dũng…. Với tổng cộng hơn một trăm bài thơ ta không khỏi ngỡ ngàng, cảm phục trước sức sáng tạo dồi dào và sự miệt mài lao động nghệ thuật của tác giả...
Em đưa mùa thu đi đâu Mà sóng mắt chiều lơi tím thế Lòng tôi… cơn gió mùa đa đoan cả nể Đem chênh chao níu giữ mái xuân thì.
Chẳng riêng gì một cánh thiên di Đón bước trăng vỗ về lối cỏ Sen khép vụ gửi tình hương ở trọ Cốm đằm mùa ngọt nếp ủ lời thơm....
Anh em tôi sinh ra và lớn lên vào những năm khốc liệt nhất của cuộc kháng chiến chống Mỹ. Hàng đàn máy bay B 52 đêm ngày gầm rú trên đầu. Nhà bố mẹ gần bến cảng - mục tiêu thả bom của giặc lái Mỹ. Đã bao lần tôi cố tuột khỏi tay bà nội ngoi lên...
Mưa ầm ào tối sầm khu vườn rộng, Những đường mòn nhoà trong tiếng mưa rơi, Con mương nhỏ dồn lục bình hoa tím , Lũ trẻ chúng tôi không ngớt tiếng reo cười... Mưa bỗng tạnh bất ngờ, Hàng dừa cao nắng gội,...
Một chút mưa rơi vào mát mắt, Một khoảng xanh như giếng thẳm giữa mây trời Một chút Hạ Huyền vàng rắc hơi hơi... Một chút cười,
Chút long lanh khoé mắt,...
Mong mưa ước nguyện thành tâm Chẳng cơn cớ chợt Trời sầm sập mưa, Nhà tôi cánh cửa khép hờ Loay hoay chuyển chậu hoa chờ mưa rơi...
Cuộc sống vốn không đau khổ, điều khiến người ta đau khổ là bởi dục vọng quá nhiều. Thân thể vốn không mệt mỏi, điều khiến người ta mệt mỏi là bởi gánh nặng quá nhiều. Đời người dẫu không hoàn mỹ, thì hãy cứ cười ung dung...
Gió đi. Lá đổi mùa rồi Thì ra, trời có luật trời … Cũng hay Néo già thì néo đứt dây Trái cây chín ép, trái cây sựợng lòng Người đi đường tối, lòng vòng Thì về ngõ cụt, hẻm cùng thế thôi...
Cũng đành trả nắng cho người Cũng đành gửi lại nụ cười đánh rơi Cũng đành nhặt hạt mưa rơi Dại khôn cũng một kiếp đời đa đoan Cũng đành về với rặng xoan...
Nhớ người đem gió đi chôn Đem sương đi đốt đem hồn ra phơi Nhớ người đếm hạt mưa rơi Mưa bao nhiêu hạt, thương người bấy nhiêu...
Nực nồng cả mấy tháng rồi, Đêm nay mưa đổ, tưởng mùa vào mưa... Thầm thì to nhỏ lời xưa, À ơi, tiếng mẹ như vừa ru nôi......
Tháng Năm vừa sang Hè đã về trong lửa Xuân nấn ná chút gì Mà mắt ai trong? Tầm tã, Mưa đã về tầm tã Mùa mưa nay không chuyển vận theo mùa......
Tuyết đầu mùa Một sớm mai thức dậy Thấy trắng cả đất trời Mây vương đầy cửa sổ Ồ, tuyết đầu mùa rơi! Tuyết phủ trắng muôn nơi...
Bài thơ tháng Mười tôi viết cho em Trời miền Trung mây đen ảm đạm Nước ngập mênh mang đường về xa lắm Lòng chạnh buồn nghe trời vẫn mưa rơi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!