- Sáng tác mới
Như là phút hứng tình không chịu nổi mưa trút hết xiêm y đua nhau chạy trắng trời gió nhập cuộc điên như “phê” thuốc lắc gió quyến mây bồ bịch sườn đồi Bỗng sấm động sấm vỡ ra quá thể nước đầy sông, triều cường tràn đê quai...
Muốn gửi cho anh mảng nắng vàng phố cổ Hà Nội mùa thu trong vắt đến lạ kỳ Muốn gửi cho anh mùi thơm hoa thiên lý Nở ở vườn nhà nơi dậu giáp nhà anh Sắp cuối thu rồi nên trời mãi cao xanh...
Đường đời chỉ có loại vé một chiều, chẳng thể quay lại, Ta luôn như chỉ dừng chốc nhát ở ga xép, lấy vé và đi đến những nơi ta chưa từng qua, Ký ức xưa chính là những dòng chữ đang mờ dần trên tấm vé cũ,...
Biển xanh... Con sóng xanh. Ngời xanh màu ngọc bích Từng lượn sóng hiền lành Vỗ bờ xanh tha thiết... Cánh buồm xanh mải miết Trôi vào trong bao la...
Em đến Thái Nguyên một chiều tháng Bảy, Sông Cầu, nước vẫn chảy lơ thơ, Bờ bãi xanh, chẳng thể xanh hơn nữa, Sông của thi ca sao thấy vắng lục bình?...
Một chiều Thu con trở về thăm mẹ Bao nhiêu năm mẹ vẫn ngóng bên hè? Quá nửa cuộc đời, con như đứa trẻ Mắt ướt lệ nhòa nức nở “mẹ yêu”!...
Nhớ Hà Nội một chiều thu lộng gió Heo may về xao xác lá vàng rơi Ngõ Tây Hồ văng vẳng tiếng à ơi Lời ai ru nồng nàn hương cốm mới,...
Anh còn nợ em Bài thơ viết dở (Công viên ghế đá Lá đổ muôn chiều) Anh còn nợ em Mùa sấu chín vàng Mây vàng bảng lảng Những ngày đầu thu...
Có một người Lang thang đi tìm tuổi thơ Đắp mộ gió Chôn vùi ký ức trong mưa Rồi khóc một mình Gặp một người Rong ruổi hát Đi tìm những lời ru Bên bờ sông vắng Rồi phá lên cười hồn nhiên...
Nói về Thơ Đường, có thể thấy ngay đó là sự sáng tạo tuyệt vời về ngôn ngữ. Bởi thơ Đường là ý tại ngôn ngoại, là thơ ít lời mà nhiều ý, ý ở ngoài lời. Mỗi bài thơ giống như một bài toán ngắn gọn nhằm giải đáp một vấn đề xã hội nào đó....
Hôm nay, Lời hay (좋은 글) xin giới thiệu một cách so sánh khá mới và thú vị: luật giao thông và quan hệ vợ chồng. Tin rằng có nhiều người thích ý tưởng của bài này....
Bao nghìn năm sông Hồng Mà vẫn còn trẻ vậy Tuổi dậy thì căng mẩy Mặt ửng đỏ phù sa? Sóng phải lòng chạm va Chung hoang vu bờ bãi...
Lái đò chỉ có mình tôi Một chiều bị lạc vào đôi mắt Huyền Bến sông hắn với con thuyền Chở Nàng cùng với nỗi niềm đầy vơi Mắt Huyền ghé lại làng tôi Thăm người bạn cũ, về rồi lại đi...
Chúng mình đưa nhau về quê Khúc sông thương như lời hát Bạn cũ, ngày tụ trường hội lớp Tiếng cười đầy ắp dòng sông. Lung linh bờ mây tím hồng Sóng sánh con thuyền rời bến...
Con gái đã ký họa bức tranh đó náo nức, vội vàng, lúc mẹ ngồi nâng chén trà ướp hương sen vào một buổi sáng trong lành. Mùa xuân non nớt ngoài cửa sổ. Lấm tấm những vệt xanh của đôi vạt cỏ, của những chiếc mầm mới nhú, những màu xanh còn chưa mang hình lá....
Ta nhớ em trong nồng nàn nắng hạ Cánh phượng hồng ép trang vở thủa xưa Chiếc dù con từng che những chiều mưa Mây ngũ sắc theo ta cùng năm tháng...
Ông Thếnh ngồi thở sâu và nhẹ. Đôi mắt lơ đãng nhìn vành trăng đang đung đưa trên ngọn tre đầu ngõ. “Đêm bớt lạnh. Nhưng da trời bỗng nhiên xanh, cao vọi, cữ này, mai có khi sẽ nắng lên cơ đấy ...”. Ông Thếnh nói bâng quơ như cố ý làm thân. Vợ ông lặng im, không bắt chuyện. Bà còn giận, hay đang......
Thời @ nối gần bao miền đất, có thể gửi tia nắng ban mai của nơi này đến cho nơi kia, đổ một cơn mưa đầu mùa hạ đến một miền khô khát mong chờ.Tất cả đủ đầy trong thông tin và gần gũi trong cảm xúc… Sao bỗng dưng lại nhớ đến những phong thư ngày xưa, những cánh thư được bọc trong phong bì và gửi qua......
“Thương thay ngọn gió đông gầy Nâng niu hoa tím những ngày xa xôi Để rồi một buổi thuyền trôi Đem nàng hoa tím về nơi phố phường...
Có một chiều bơi trên đầm sen Tôi thấy tôi lạc vào miền lạ lắm Cái nhìn xanh. Ý nghĩ xanh Còn trái tim đỏ thắm Trái tim như rừng hoa Như triệu búp sen hồng....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!