- Sáng tác mới
Ta bên nhau, bàn tay kết liên hoa Chốn cũ Thiên Thanh, cổng trời đang mở Nhẹ nhõm sắc thân, thơm tho hơi thở Bước nắng vô thường long lanh....
So với các bạn, các anh chị em trong lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn học thiếu nhi, tôi và Trần Huyền Tâm có "duyên" đặc biệt với nhau, từ cái thuở cả hai cùng có mặt trong Đại hội học sinh giỏi của huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình....
Mới sáng, mở mạng ra, mình bắt gặp những nụ cười rất tươi của các bé gái xinh như thiên thần rồi lại được đọc một đoản văn vàng như nắng trong giọt sương văn vắt lành lạnh hơi băng. Ước có cái Tâm thanh tịnh chẳng vướng hồng Trần như thế....
Lang thang ngoài bến sông xưa Tìm về tuổi thơ xa ngái Ký ức nào bỏ quên, ký ức nào đọng lại Một thời trẻ thơ, một thời hoang dại Một thời trong veo như sương sớm đầu mùa....
Hẳn là... đêm qua, em ghé thăm tôi, Hữu ý để quên nụ cười bên cửa Sáng sớm nay khi lời xuân vừa mở, Tôi gặp nụ cười tỏa nắng lung linh....
Ta thấy ta trong quả trứng gà Thân sắc biến đâu rồi, chả biết Chỉ thấy tự cao xanh muôn kiếp Lấp lánh đỉnh trời ba chữ thiên kim. Thù thắng vầng dương diệu huyền Muôn muốt tầng tầng mây trắng...
Bình yên là gì giữa cuộc sống muôn vàn biến động, giữa những lo toan bề bộn, tranh đấu ngược xuôi? Giờ thì mình không còn vẩn vơ kiếm tìm câu trả lời cho sự bình yên nữa, bởi mình đã thấy sự bình yên luôn hiện diện trong từng điều giản đơn của cuộc sống, trong mỗi phút giây mình đang có....
Lời gọi dịu dàng cho chiều thu trong veo mắt nắng Đóa hoa vàng ngẩn ngơ khép cánh Lãng đãng mặt hồ mờ hơi sương… Heo may mồ côi vơ vẩn mãi trên đường Vườn dịu dàng mùi hương còn vương vất...
Trăng trăng trăng là trăng trăng trăng... Bất chợt câu thơ của Hàn Mặc Tử ngân lên khi tôi sững sờ bắt gặp vầng trăng rằm tháng chín lồng lộng giữa trời, vầng trăng sau bão....
Bước sang tháng Tám Chợt Thu đến rồi! Trái bưởi thì rám Má hồng lại tươi... Trong veo sắc trời Thơm lừng hương cốm Con gà mái đốm Bay ra khỏi chuồng...
Tôi trở về đây theo nhịp nắng đưa Khói tóc bay cay mắt người xa xứ Dòng sông lặng ôm bóng cầu tư lự Con đường làng líu ríu bước chân quen....
Em đi qua ngày không anh Nỗi nhớ trong veo đọng giọt vào đêm Cuộn mình chếnh choáng Mùa sang bảng lảng Men say. Em đi qua ngày không anh Nỗi buồn ở lại...
Có một nơi mà lòng ta luôn mãi hướng về, thân ta luôn không muốn rời xa. Nơi ấy là nơi chứa chan bao kỉ niệm ngọt ngào. Nơi ấy là nơi lưu giữ những kí ức không thể nào quên. Đến mức mà dù có đi bất cứ nơi nào trên trái đất này, có ở bất cứ nơi nào trong vũ trụ này, thì tâm trí ta vẫn không thể nào......
Có một lần đọc trên mạng, tôi thấy có một bài viết rất hay nói về sự tỏa sáng của tâm hồn con người. Tác giả bài viết cho rằng xã hội loài người chúng ta thực sự là một thùng thuốc nhuộm. Mỗi chúng ta khi sinh ra đều có một tâm hồn thuần khiết, trong veo như giọt sương mai. Tâm hồn ấy sáng lấp lánh......
Lại một mình với biển vắng chiều nay Người xưa cũ còn biển thì đã khác Biển dửng dưng trước dặt dìu sóng bạc Người lặng thinh sau đây đó vô tình....
Chẳng là biển của ngày xưa Chẳng còn núi đợi sóng xô giận hờn Cát Bà chiều biển buồn hơn Gió cô đơn, sóng cô đơn dội về....
Tôi sẽ hát bài ca giã biệt Đất Thanh Sơn lắm suối, nhiều đèo Với nỗi niềm thương mến khôn nguôi Gửi lại đất, mảnh hồn tôi chân thật...
Buổi sáng ở Đầm Sen - Sáng tác: Trần Huyền Tâm - Trình bày: NSUT Hồng Liên...
Vẫn còn lại nơi đêm Ánh trăng lung linh kỳ ảo Hương thời gian mát lành, thơm thảo Sáng nghê thường dìu dặt ngất ngây. Diệu huyền sắc nước màu mây Thắp thanh tân tầng tầng hoa lá...
Nơi em vừa đi qua - Nhạc: Bùi Anh Tôn , Lời: Thơ Bùi Thanh Huyền, Ca sĩ: Ngọc Quỳnh...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!