- Sáng tác mới
Bỗng dưng nhớ đến một người . Cồn cào… muốn gọi thành lời tên nhau... Năm qua mau tháng qua mau Nỗi đau xưa đã lặn sâu… đã lành....
....chưa đặt tên nỗi buồn ray rứt râm ran trong tiếng ve ngày hạ gió vô tâm xô mưa rào xối xả xuống linh hồn cô độc cuối không gian...
bóng hoàng hôn dàn trải chốn thênh thang ồn ào gió bẻ nắng vàng gãy cánh...
Tháng Tư lá đã xanh cành Bảo rằng nắng lại đành hanh mưa rào Ếch kêu lở cả bờ ao Trắng phau phau bụng nao nao duyên trời Tháng Tư nửa nói nửa cười...
Đã thấy thu về, Dù mùa chưa lá đổ, Chút Thanh Minh, Lốm đốm nửa vàng, xanh... Thời đã khác, Không rập rờn sóng cỏ, Mưa bụi thôi bay, Ai khóc người dưới mộ?...
Tuy nhiên, theo truyền thuyết, thì NIÊN ở đây là một con vật. Người xưa, cho ta gặp trong sách vở rất nhiều các giống vật, loài hoa cỏ mà khi có những biến đổi đặc biệt ở cõi người nó mới xuất hiện....
Tôi là một trong những người con xa quê của mảnh đất ven sông Hồng này, nơi đây đã sinh ra và sống trọn một tuổi thơ trước khi hòa vào dòng đời thoát ly đi đến mọi miền đất nước....
Xa quê từ độ thanh xuân Quê hương những lúc khi gần khi xa Nửa đời tứ xứ bôn ba Mải mê tìm kiếm phấn hoa nụ hồng Tình quê gói ghém trong lòng...
Có phải mùa đông đã xa ngoài cửa sổ Xuân đã về búp sắp nhú trên cây Có phải ngoài kia mưa lất phất bay Gió nhè nhẹ đã mơn man cành lá Không không phải… vẫn là đông buốt giá...
Trời đông giá lạnh heo may Bâng khuâng luyến nhớ những ngày đã xa Nửa đời xứ lạnh bôn ba Đất dầy băng giá tuyết sa trắng trời Bao năm mê mải đường đời...
Sau những ngày hạnh phúc ngắn ngủi ở vùng giải phóng, Hoan lại lên đường thực hiện nhiệm vụ mới. Bù Đốp Lộc Ninh giải phóng nhưng Phước Bình, Phước Long và những khu vực lân cận vẫn còn là vùng chiến sự....
Triều đại nhà Đường được xem là thời kỳ hoàng kim của lịch sử Trung Quốc, thời kỳ mà Trung Quốc là thiên triều hùng mạnh và lãnh thổ rộng lớn nhất thế giới. Đỉnh cao của Triều đại nhà Đường thuộc thời kỳ giữa “Thịnh triều Trinh Quán” (Hoàng đế Đường Thái Tông) và “Thịnh triều Khai Nguyên” (Hoàng đế......
Tôi nhớ năm xưa bên bến sông Dáng hoa tha thướt những chiều hôm Bao mắt dõi trông - Ôi xinh thế ! Đám trai phố nhỏ mộng ước thầm. Dáng xinh vừa tới tuổi trăng tròn Mượt mà làn tóc ấp môi son...
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Trước thềm nhà, rớt bó hoa Thôi thì cứ nghĩ đấy là ai quên Không địa chỉ, chẳng tuổi tên Tuổi này còn có ai đền cho ai? Lặng rồi cái thuở ban mai...
Trời xanh thì đã xanh rồi Mây trôi thì cũng đang trôi lững lờ Con đò xưa đậu bến mơ Nghiêng nghiêng mạn nắng như chờ đợi ai Triền sông ngô trổ râu dài...
Mẹ thì đã xa rồi, Đại dương cạn từ ngày ấy. Chiếc đuôi cá vật vờ khó quẫy, Tình thương bốc khói, Biển hết nhiệm màu. Ai bày đặt cuộc đời sinh nở,...
Hầu hết khi đi làm thì nhân viên ai cũng nhìn trước ngó sau, thu thập sưu tầm không chuyện bé thì chuyện to, ngày ngày chờ lương về, nghĩ tới mấy việc trong ngày mà thổn thức khi đêm tới, hoặc là sẽ coi trọng từng ngày giờ mà cái cơn cần tiền nó đòi mình phải làm....
Bao năm rồi mới gặp lại bầy ong Thời tôi sinh viên chúng rộn ràng làm tổ Này đây! Con ong vàng bé nhỏ Vỗ cánh chao nghiêng đón ánh mặt trời! Con ong xanh mắt đen hiểu thấu lòng người. Nó kiêu hãnh rung tà nhung đôi cánh...
Trăm năm phận người bến nước Ngàn năm cây đờn sông Tiền Xuồng ai ngang qua cồn Thới Khuông chiều nốt gió hoàng hôn Tuổi mưa tui nghe tiếng đờn Gọi trăng lên cùng nước lớn Tan tác lục bình trôi dạt Cá linh quẫy trắng mặt sông...
Thật bất ngờ và xúc động, một ngày đầu tháng 7 khi về thăm chiến trường xưa trên núi Bà Rá thuộc thị xã Phước Long tỉnh Bình Phước, gặp gỡ nhà văn Bùi Thị Biên Linh – Hội viên Hội VHNT Bình Phước - Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam - chúng tôi đã...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!