- Sáng tác mới
Ngày ngày mẹ vẫn đi về trên con đường quen thuộc. Mẹ cũng không thể nhớ nổi đã đi bao nhiêu vòng xe để chở con đến ngôi trường yêu dấu mang tên Chuyên Thái Bình. Ngày mai, con viết thanh xuân đẹp đẽ nhất tại ngôi trường yêu dấu, kết thúc một chặng đường con đã đi qua với sự...
Em có hay Trăng khi tròn khi khuyết Gió khi hiền, khi dữ quét lung tung Vòng tay ôm khi ấm nồng, khi lạnh buốt Đất mới thơm hạ về, nay đã mục lá vàng rơi....
Chị đến thăm Áo đỏ thắm một vùng Thu xứ lạnh bỗng một lần bối rối Lá ngẩn ngơ và nắng vàng bổi hổi Thiếu màu hồng, ôi mùa thu biết lỗi. Chị đi rồi, nụ cười rơi nước biếc Thu ôm vào lòng luyến tiếc Giấc mơ son....
Tôi gọi tập thơ “GỌI MÙA” của Phạm Minh Châu là Tập thơ của Yêu Thương. Xuyên suốt hơn năm mươi bài của tập thơ là những tình yêu thương ấm áp dịu dàng dành cho gia đình, bạn bầu, mái trường cùng bao lứa học trò thương mến....
Mỗi sớm mai Gánh hàng hoa Lại tất tả theo chân Người đàn bà Đi vào thành phố Nắng lung linh đưa đẩy vai mềm Những con phố thân quen...
Cơn mưa mùa thu Bất chợt đến trong đêm mờ ảo Tiếng mưa rơi như tiếng bà sàng gạo Tay xoay đều vòng thời gian trôi nhanh. Tiếng mưa thu, tiếng mưa thu mong manh Như thực, như mơ vọng vào giấc ngủ...
Phố ăn đêm đèn sáng bên đèn Vai dựa vai, mái đầu nghiêng, tóc thả Chén rượu nồng ai chấm làn môi Ai chẳng uống cũng say, nhìn đắm đuối Cho bồi hồi, tay chạm khẽ bàn tay ......
Cầm cuốn sổ Lật từng trang giấy Trắng trong Không một chút bụi mờ. Em bảo anh viết vẽ gì lên đấy Những bông hồng Hay những vần thơ...?!...
Bồi hồi... thức dậy trong đêm. Bâng khuâng... ra đứng bên hiên ngắm trời. Chợt nhìn... một ánh sao rơi. Mới hay: Muôn sự hợp rồi lại tan...!...
Cầm trên tay tập thơ “Cội” của Trương Minh Hiếu, tôi không khỏi bồi hồi xúc động. Một miền ký ức xa xôi tưởng chừng đã rơi vào quên lãng bỗng vụt sáng lên, nhắc tôi nhớ lại những ngày xưa yêu dấu, được chung lớp chung thầy với Hiếu ở Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình cách đây gần nửa thế kỷ....
Giữa những ngày Hè Giáp Thìn, năm 2024 này, tôi thực sự hào hứng được đọc và viết lời bình cho tập thơ của Trương Minh Hiếu – Một “Nhà văn Nhóm Búp.” Một Nhà văn trong gần ba chục “Môn sinh” trưởng thành từ “Lò luyện Văn chương” của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình từ 50 năm trước....
Có một người đàn ông lãng tử, bàn chân đi khắp thế gian, hiểu biết sâu rộng Đông Tây kim cổ, áo quần dính đầy bụi giang hồ…Khi về cuối chặng đường lại hướng Tâm của mình về cõi Phật. Đó là nhà thơ tài danh Kim Chuông !...
Đùng đùng tôi bỏ nhà đi thầy u cứ ngỡ việc gì lớn lao thực tình thì có gì đâu tôi đi tìm một mái đầu hương chanh tôi đi giữ lá cho cành sợ cơn gió đến vô tình với cây...
Tôi đã “gặp” tâm hồn Trương Minh Hiếu qua tập thơ “Cội” của anh – Đó là hồn thơ của yêu thương chân thành, sâu nặng với cội nguồn, với gia đình và quê hương xứ sở....
Rất tình cờ tôi có được tập thơ “Cội” của Trương Minh Hiếu (), một người chưa từng biết mặt, biết tên. Đọc liền tù tì một mạch cả tập thơ, tôi cảm thấy hình như cái nóng rát gió Lào đang hừng hực quanh mình tan biến bởi sự mát ngọt của những dòng thơ Trương Minh Hiếu....
Giữa những ngày Hè Giáp Thìn, năm 2024 này, tôi thực sự hào hứng được đọc và viết lời bình cho tập thơ của Trương Minh Hiếu – Một “Nhà văn Nhóm Búp.” Một Nhà văn trong gần ba chục “Môn sinh” trưởng thành từ “Lò luyện Văn chương” của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình từ 50 năm trước....
Tung tăng tung tăng Hè phơi đốm nắng Lấp lánh lấp lánh Lá chao gió vàng Lúa hát mênh mang Diều cao tít tắp...
Gặp lại Mùa Xuân gặp lại tôi Gặp em gặp lại những bồi hồi Trống ran trong ngực chân run rẩy Chim hót trên cành vạt nắng trôi...
Có một cánh hoa vừa chào tạm biệt Chiếc hôn mềm như tia nắng sớm Hương hoa thơm vương vào cửa sổ Góc phố đông người, ai đó xôn xao …...
Miền hạ sau thuở hồng hoang lẫn trăn trở đất đa đoan phận chèo Yếm điều bến mắt buông neo bồi hồi thỉnh mõ tụng theo tiếng lòng Chiếu chèo váy đụp xệ cong...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!