- Sáng tác mới
Mưa làm sũng cả trời chiều hoa thơm không nở cánh diều không bay Thương người đương dạo cung mây bước bì bõm bước ướt giày ai hong...
Gốc bàng cũ vươn cánh tay xương xẩu Đỏ mắt tìm mùa ký ức năm xưa, Đỏ lá chờ ào ạt những cơn mưa Giữa tiếng ve rực rỡ màu hoa Phượng…...
Vâng! Thơ và đời, “Tình yêu và bi ca”! Chí ít, đó là nhận định của riêng tôi với người bạn tài hoa của mình - Việt Tư, tác giả tập thơ “Hương diệu ý” NXB Hội Nhà Văn mới ấn hành. Cầm tập thơ trên tay, tôi trôi theo dòng kỷ niệm!...
Bài thơ đầu em viết cho anh Là câu thơ gắn tình chồng vợ Câu thơ mỏng, lời yêu em ấp ủ Nhắn nhủ đêm thâu, mãi không nói thành lời. Bài thơ đầu như cánh buồm no gió Căng tràn sức sống tươi xanh...
Trời vẫn đêm. Im lặng tiếng tàu xe Im tiếng gió. Em lặng im không ngủ Mai phiên tòa, lại một lần trăn trở Bản cáo trạng hiện lên như dấu hỏi vô hình Mỗi con người một kiếp nhân sinh...
Đường về trả nợ Mùa Thu Nhẹ bao năm tháng mỏi nhừ xa quê Màu vàng trải tận chân đê Hương đồng rẽ lối dẫn về ngày xưa Dòng sông tắm bóng hàng dừa Tầng cao tiếng sáo nhẹ đưa cánh diều...
Mấy hôm nay trời nóng quá, anh Thái Thăng Long thì bảo người ta chơi ăn quan ở bến Bồ đề, anh Hoàng Linh thì nói chuyện về Chiến dịch Lá mơ giải cứu mà người ta đang xét xử. Người giàu cũng khóc vì Nóng. Nó chả biết làm gì đạp xe đi xem mấy cô cậu học trò nghỉ hè đi thả diều....
Lịch Bài có cây đa cổ thụ Có mái chùa cũ rủ rêu phong Có đường làng lót gạch uốn cong Ẩn trong màu tre xanh, xanh mướt. Sát bên nhau những ao cần thơm, mượt. Lúa vươn mình, thấm ướt giọt sương mai....
Ai người thả cánh diều bay kéo mây, kéo cả ta đây lên trời Ơ này, mơ mộng vừa thôi diều đang làm võng, làm nôi ru mình Ta thường qua đục. Rồi xanh thường quen lội giữa chòng chành mà đi...
Mưa làm cho đất ướt đầm biển đầy ắp nước, gió sâm sấp chiều Lời yêu muốn gửi người yêu sợ mưa làm ướt cánh diều… lại thôi...
Lại chuẩn bị vào trận mới. Đêm chiến trường những khoảnh khắc im tiếng súng, dường như sâu hơn. Cuối trời, trăng đầu tháng đã lên. Trăng cong cong, mềm mại như cánh diều bàng bạc. Ánh trăng dịu mềm lay động những bóng lá lao xao. Đêm trăng ở rừng huyền ảo quá!...
Đã là làn gió dịu êm Vuốt lên mái tóc xõa mềm bờ vai Lay người những lúc sớm mai Nhẹ ru những giấc ngủ say đêm hè Quấn quanh âu yếm vỗ về...
Mấy năm rồi, nay trở lại Sầm Sơn. Gió vẫn ngọt, nắng vẫn vàng rờ rỡ. Biển vẫn xanh, sóng cồn lên nỗi nhớ Yên ả những cánh diều,
Biển gọi mãi, người ơi!...
Mưa làm cho đất ướt đầm biển đầy ắp nước, gió sâm sấp chiều Lời thương muốn gửi người yêu sợ mưa làm ướt cánh diều …lại thôi...
Đời người như mớ bòng bong Như cọng rơm nhỏ giữa lòng đại dương Không biết bơi, không biết hướng Loay hoay tìm lối tìm đường, tìm cơ Muốn sống thì phải đến bờ...
Tôi về gom lại lá mùa thu Nhặt lấy bâng khuâng với thẫn thờ Mây buồn xơ xác theo về gió Và ánh trăng buồn của ngày xưa Tôi về tìm lại những chiều mưa...
Lời em như hát như ca Mặn mà đồng lúa, ngân nga cánh diều.Tim hồng chan chứa dấu yêu Hẹn ngày hội ngộ, võng điều đón em....
Kiếp người như mớ bòng bong Như cọng rơm nhỏ giữa lòng đại dương Một mình tứ cố ngũ phương Tự thân tìm lối mà đường ngác ngơ...
Gửi vào những sợi tơ trời Một niềm nhớ với muôn lời thương yêu Gió gom mưa nắng sớm chiều Để thành bảy sắc đem thêu cầu vồng Ơi người trộm nhớ thầm mong...
Tôi đếm từng giọt nắng Cuối ngày rớt trên vai Con đường nào chia hai Dòng sông không trở lại Ôi những ngày khờ dại Cánh diều hè đứt dây Tạm biệt những hàng cây Trong sân trường năm ấy...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!