- Sáng tác mới
Thực lòng - nên Phượng đỏ tươi Bông Xoan tím ngát, Sen mười phần thơm Tháng Giêng Đào, Mận hoa đơm Mùa Xuân đến, Búp non ươm cho mùa....
Chao ôi! Liên tiếp Hội nghị này tới Hội nghị khác! Công việc nó phải thế! Dạy học, dự họp, hội nghị…và cả gặp nhau cũng trực tuyến! Liên miên - vì cái con Covid-19 nó hoành hành mà…...
Vấn đề cốt lõi ở đây là Sư Minh Tuệ chọn tu hạnh đầu đà là để tìm giác ngộ cho bản thân. Sư không tu để xây chùa, không tu để quyên góp làm từ thiện, không tu để tạo trend trong xã hội, không tu để tranh giành ảnh hưởng với ai, không tu để lôi kéo ai....
Nhìn lá rụng, ta lại nghĩ về mùa Thu, mùa giúp ta hiểu nhân sinh cuộc đời là gì. Những chiếc lá xanh mướt, một thời căng tràn sức sống trong những ngày hè nóng bỏng giờ đang cạn dần sức sống, chuyển vàng, chuẩn bị kết thúc một mùa trong năm....
Cần một người đặc biệt Biến nhà thành tổ ấm Để biến một cậu bé Thành một người đàn ông Trong máu, trong xương thịt Để lấp đầy kiến thức Chưa có trong đại học...
Đùng đùng tôi bỏ nhà đi thầy u cứ ngỡ việc gì lớn lao thực tình thì có gì đâu tôi đi tìm một mái đầu hương chanh tôi đi giữ lá cho cành
sợ cơn gió đến vô tình với cây...
À ra thế rồi cuối cùng sẽ gặp Bình đẳng nhau trước nhân quả đất trời Mà trời đất vốn vần xoay nhân quả Thiện ác nào đứng riêng được người ơi....
Trăng rằm dát bạc lên đầu sóng Xé toạc ánh viền tàu ra khơi Gió loang cửa biển mở chân trời Tàu cá, tàu hàng đông như hội. Lưỡi sóng uốn lời vui náo nức Giục bước chân ta trước ngày mai...
Tôi đã “gặp” tâm hồn Trương Minh Hiếu qua tập thơ “Cội” của anh – Đó là hồn thơ của yêu thương chân thành, sâu nặng với cội nguồn, với gia đình và quê hương xứ sở....
Mẹ ơi Có thể là Cha đang yên giấc Giữa một mảnh vườn rợp bóng cây xanh Bên dòng sông, con suối hiền lành Có thể Cha con vừa chợp ngủ Trên đường hành quân xuyên rừng ra mặt trận...
Chiều lãng đãng rơi Sương đổ bốn bề Anh một mình Hụt hẫng giữa từng không Chống chếnh hư vô Chim lạc bạn Những mái nhà xiêu
Những cọc giậu gầy nghiêng mình trơ trụi Con đường xám lạnh lẻ loi...
Vào chùa định quét lá đa Sãi đang quèn quẹt, quay ra quét đình Quét phải cái lá trúc xinh Đêm qua có đứa tang tình đánh rơi!...
Rất tình cờ tôi có được tập thơ “Cội” của Trương Minh Hiếu (), một người chưa từng biết mặt, biết tên. Đọc liền tù tì một mạch cả tập thơ, tôi cảm thấy hình như cái nóng rát gió Lào đang hừng hực quanh mình tan biến bởi sự mát ngọt của những dòng thơ Trương Minh Hiếu....
Đi chơi, đi chơi, đi chơi Vui nhất là đi nhà sách Có nhiều truyện tranh để đọc Và có rất nhiều đồ chơi Đi chơi, đi chơi, đi chơi Vui nhất là ra sân bóng...
Hôm nay lòng tôi yên ả quá công việc làm xong thêm tin mình sức trẻ thêm tin bàn tay biết nói thành lời Cùng đứa con bước giữa phố vui nhưng không hiểu vì sao tôi ít nói đôi khi sững sờ trước lời con gọi...
Từ buổi dáng làng nằm trong chiếc ba lô anh khoác lên vai mang vào mặt trận một thời tuổi anh đồng nghĩa cùng cây súng niềm vui sáng lên những khoảng trời qua từng đợt bom rung...
Nội dung trong đoạn clip này là: Hỏi: Sự khác nhau giữa càm ràm với khuyên? Đáp: Càm ràm là thứ làm ta thấy khó chịu, nhưng nghe khuyên bảo thì còn thấy khó chịu hơn....
Nhất định nhịn và chịu thiệt thòi. Vẫn có câu rằng nhịn là một đức tính, tuy nhiên nhịn chỉ giúp hoá giải nhất thời xung đột chứ suy cho cùng nó chẳng giúp gì cho chữa lành tâm thức của một ai cả....
Đời Nô làm kiếp tôi đòi Ở đâu Nô cũng là người thừa ra Trên răng, dưới “cat-tut” mà Phú Ông cho ở đã là sướng rên Trẻ trai, chỉ được cái hiền...
Trương Minh Hiếu là một cây bút thơ, thành viên của nhóm “Búp trên cành”. Anh đã tham gia lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do hội VHNT Thái Bình tổ chức từ năm 1979 -1982....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!