- Sáng tác mới
Hôm nay, khi tiếng trống tan học vang lên, tôi nhận ra rằng một chặng đường đã khép lại. Lớp học vẫn đó, bục giảng vẫn đây, nhưng các em – những đứa học trò thân thương của tôi – sắp sửa bước vào một hành trình mới....
Thầy đã về ngang Nơi tuổi thơ bát cơm thường độn Tùy duyên cũng gặp họ hàng Người cung kính cúng dường Lavie Người đảnh lễ Chú dì thân mật gọi tên xưa...
Anh vào thiếu sinh quân Năm vừa mười sáu tuổi Cái tuổi Giáp Tuất mà “Bá Sắt” - Tên Anh gọi Gương mặt nom vời vợi Cha bảo giống chữ điền Dáng Văn quan, võ cách Dáng hiền triết dịu hiền...
EM .... Mùa Đông ấm áp EM .... Mùa Xuân nồng nàn EM .... Mùa Hè ngan ngát EM .... Mùa Thu chứa chan ANH .. Mùa Đông lạnh lẽo ANH .. Mùa Xuân ngỡ ngàng...
Tháng trước, nhân lúc cả nước bàn chuyện sáp nhập tỉnh, nó viết lại vài kỉ niệm về Mẹ và Quê hương, về ngôi nhà ngói 3 gian có chiếc sân dài, rộng; về ngõ nhỏ có cây si già, rễ chìm, rễ nổi, dây tơ xõa xuống như mớ tóc dài, xoăn xù chằng chịt qua năm tháng, về giấc mơ nó gặp tai nạn ngã bật ngửa,...
Anh tới Không coi đây là đích Mà chỉ vì tiện lối rẽ vào thôi. Đón nắng non Lá mùa xuân chuyển dần từ xanh nâu sang xanh lục Hoa xao xuyến nở...
Chuyện này chưa lâu lắm Chắc vài trăm năm thôi Người biết đóng móng ngựa “Thời kỳ đồ sắt” rồi. Ngày mai mọi muông thú Trong rừng mở cuộc thi Thi ai chạy nhanh nhất Ai thứ ba, thứ nhì....
Anh cả sinh 1957. Trên anh có một chị gái, nhưng ở quê, anh vẫn luôn là anh cả. Kỉ niệm về Anh, với nó luôn rất ấn tượng. Ngày bé, Anh là chỗ dựa, là bầu trời của nó. Đói: Gọi Anh. Mệt: Gọi Anh. Sợ: Gọi Anh. Bị bắt nạt: Gọi Anh....
Hồi Vỡ lòng (chắc giống như mẫu giáo 5 tuổi, tiền tiểu học bây giờ), NÓ chả nhớ đã được học chữ như thế nào, cũng không nhớ được học số ra sao, nhưng nhớ mãi, NÓ được làm lớp phó quản ca, nhớ mỗi ngày, hai lần được lên bắt nhịp cho cả lớp hát: lúc đầu giờ và lúc vào học sau giải lao....
Làng Thắng, gốc gác xưa, từ thuở Vua Gia Long cho lập “Địa bạ cổ” huyện Vĩnh Bảo (1805,) tên “Làng Đắc Thắng” có lẽ, cũng tồn tại hàng nửa thế kỷ, chả ít. “Đắc Thắng” thuộc đất Trang Thanh Xuyên xưa, nay là Giang Biên, Vĩnh Bảo, Hải Phòng. (Rồi, hình như, sắp tới đây, (2025) họ đang còn hợp nhất các......
17 tuổi, với “Chuyến xe bão táp”, lần đầu nó đi chơi xa, đi Hà Nội cùng Ba Mẹ & các em. Nhưng trước đó, vào khoảng năm 1976 – 1977, nó có chuyến đi chơi xa, ra khỏi thị xã Thái Bình, cùng mấy đứa bạn thân. Chuyến đi tự phát, bất chợt của bọn trẩu tre non nớt, ngày thường chỉ biết ăn, học, nghe lời…...
Cha mẹ qua đời sớm Còn hai anh em trai Sống một nhà êm ấm Đầu hôm rồi sớm mai. Rồi người anh lấy vợ Cho em ra ở riêng Ruộng tốt anh chiếm hết Ruộng em dốc và nghiêng....
Ở một ngôi làng nọ Có một bác thợ xay Chết vợ. Bác nghèo lắm Phải làm lụng suốt ngày. Gia tài chỉ ba thứ Cối xay gió, con Lừa
Và một con Mèo nhỏ Nó quanh quẩn sớm trưa....
Nguyễn Linh Khiếu làm thơ với một hệ hình thẩm mỹ hiện đại và cảm quan nghệ thuật mới mẻ, độc đáo. Các tập thơ Chùm mơ tiên cảm (1991), Mùa thiêng (1995), Hoa linh (2000) và gần đây là trường ca “Phồn sinh” (2018) đã minh chứng cho điều đó. Bài thơ Tháng Tư được ông viết vào năm 1983 đã có những......
Chuyện này chưa lâu lắm Chắc vài trăm năm thôi Người biết đóng móng ngựa “Thời kỳ đồ sắt” rồi. Ngày mai mọi muông thú Trong rừng mở cuộc thi Thi ai chạy nhanh nhất Ai thứ ba, thứ nhì....
Sớm mai anh lên đường Đêm nay mình đặt chuông báo ngủ. Anh thức giấc trong tiếng loài chim đêm em thích Vút lên, đi ngang kéo dài rồi từ từ nhỏ lại Xếp vào hành lý Hộp thuốc sợ anh quên Em nhắc luôn đặt sẵn trên bàn Trong tầm tay mắt....
Chú mèo nhỏ cuộn tròn bên khung cửa sổ, đôi mắt lim dim tận hưởng hơi ấm của nắng sớm. Bộ lông mềm mượt ánh lên sắc vàng óng dưới những tia nắng nhẹ nhàng len lỏi qua ô kính. Cái đuôi cong cong đung đưa nhè nhẹ theo nhịp thở, đôi tai vểnh lên, lắng nghe tiếng gió khẽ lay động những tán lá xanh ngoài......
Chánh ngữ không chỉ là nói đúng sự thật mà còn phải nói với tâm từ bi hỷ xả, nói không làm tổn thương ai. Cái này không phải là đặc sản của Đạo Phật mà Đời cũng cần, ai thì cũng nên học theo. Càng nhân danh Phật, nhân danh lẽ phải, nhân danh chính nghĩa thì càng nên học theo....
Trời làm mưa gió dềnh dang Dòng sông nước nổi mênh mang đôi bờ Đòng đưa theo sóng lững lờ Lục bình muôn kiếp hững hờ cho ai...
Trời vẫn lạnh dù đã là mùa xuân… Đáng lẽ ra, khi xuân về, những cơn gió se lạnh phải nhường chỗ cho chút ấm áp của nắng mai, cho không khí dễ chịu và những chồi non đâm chồi mạnh mẽ. Vậy mà, năm nay, cái lạnh cứ mãi vương vấn, kéo dài đến mức lòng người...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!