- Sáng tác mới
Lời khuyên nuôi dạy con Tốt nhất tôi từng nhận Là luôn chọn con mình Những tâm hồn ngây thơ Xứng đáng nhận yêu thương Và thời gian của bạn Bảo vệ sự bình yên...
Trước những điều giản dị Cảm thấy lòng bình yên Cũng như ngày không tên Nhưng ngọt ngào, hạnh phúc Chỉ cần điều đích thực Giữa muôn vàn phù du…....
Nơi con về bình yên bên chiếc giường của mẹ. Vẫn nhớ tiếng mẹ cười, con chẳng thể buồn thêm. Vẫn nhớ mẹ dặn con ”ở đây còn quân nớ”.
Chiếc ôm cuối cùng nào...
Tôi và Hương thân nhau từ những ngày học chung trong nhóm Búp Trên Cành. Hồi ấy trong cái nắng hè chói chang và tiếng ve rộn rã, tôi được mẹ đưa về thị xã Thái Bình nhập học. Lớp học đặc biệt này do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình mở, dành riêng cho những thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn......
Bầu trời mùa hè hôm nay xanh đến lạ. Một màu xanh trong veo, cao vút, như kéo lòng người thoát khỏi những lo toan thường nhật. Ánh nắng trải rộng khắp không gian, rực rỡ mà không chói chang, như đang ôm ấp cả thế gian vào vòng tay ấm áp....
Tình anh con sóng dại khờ... Vỗ về tha thiết đôi bờ dịu êm! Nâng niu nhè nhẹ thuyền em, Chòng chành lả lướt những đêm trăng tròn! Gió hòa khúc nhạc véo von,...
Sáng nay, trời trong veo. Mở mắt ra là thấy nắng nhẹ lướt trên tán cau ngoài hiên. Ở quê, thời gian như bước chậm lại, nắng cũng chẳng gắt, mỗi tia nắng ghé qua mái hiên đều dịu dàng như một cái vuốt ve của mẹ, gió cũng chẳng cần vội, chẳng cần ồn ào, chỉ khe khẽ thở, đủ làm lay động tàu lá chuối,...
Trăng ơi! trăng mấy tuổi rồi... Sao cô đơn mãi cuộc đời vậy trăng? Trần gian bát ngát thênh thang, Chỉ mình trăng rải ánh vàng đêm đêm... Trăng buông ánh sáng dịu êm, Bình yên gió gác trăng thềm dấu yêu! Nhưng đời trăng mãi cô liêu,...
Trong Chương 15, thiên "Cáo Tử hạ" 《告子下》) có phần đối đáp giữa Mạnh Tử và học trò bàn về cách rèn luyện ý chí để gánh vác trọng trách.
Nguyên văn chữ Nho là:...
Ngày tri ân con tìm về bên mẹ... Chúc cho Người luôn mạnh khỏe, bình yên. Mong mẹ yêu trút bỏ hết ưu phiền, Quên khó nhọc triền miên dài vô tận...! Sinh con ra nơi đồng chua muối mặn, Suốt cuộc đời trong lận đận, long đong......
Những ngày tươi thắm nụ cười Hiền hòa câu hát đâu rồi... Mẹ ơi? Không nghe tiếng Mẹ ru hời, Con say giấc ngủ như thời ấu thơ...
Hình hài của Mẹ xác xơ, Tim con chua xót thẫn thờ niềm đau....
Đà lạt một chiều mưa tuôn hối hả Gột nhẹ sắc hồng trên má phai phôi..! Rặng thông xanh than thở chẳng nên lời Khi gió lạnh cứ liên hồi run rẩy… Trời mờ sương như muôn đời vẫn vậy...
Có những ngày, lòng mình lạc trôi như chiếc lá giữa dòng nước xiết. Không biết đi đâu, không biết dừng lại ở chốn nào. Mọi thứ quanh mình vẫn thế, vẫn là nhịp sống quen thuộc, nhưng trong lòng lại ngổn ngang bao điều không gọi được thành tên....
Anh hẹn mang mùa xuân cho em Năm nay anh về quê ăn tết Em đã ngóng trông từ đầu tháng chạp Cành bích đào sốt ruột bật mầm lên
Cả vầng trăng cũng...mòn mỏi sáng mỗi đêm...
Về đây Suối đang mùa trắng xóa Rừng mướt hương Thoang thoảng da thịt em Về đây Biển mặn triều xối xả Nơi anh về Trong em anh bình yên Về đây anh...
Đang hè lạ thế vẫn chăn bông! Tơi tả vườn khuya những nụ hồng Bạn ở phương Nam nào có biết... Mỗi bình yên… giấu một cơn giông
Bởi quá tin mùa ta chịu rét...
Giữa bình yên Của kiếp sống bình yên Sống như sống Và sống như không sống Thôi, Day dứt buồn thuơng làm chi nữa...
Bế con lần đầu đóa hoa vừa nở, thiên thần Bé xíu mà thật lớn lao Là cả một vùng trời, non nước, mây cao Con là con, con là tất cả
Ngọt ngào Giọt sữa thơm đọng làn môi xinh cánh đào rung gió sớm...
Hoa nở đón mùa Xuân rực rỡ Nắng nhẹ buông mành Sương lớt phớt bay Tay nắm bàn tay Tóc đùa lay gió biếc Tiếng cười tan Bay vút từng cao Phố xá xôn xao Nhựa sống dạt dào....
Đòng đưa bóng nắng ban trưa Ru chùm hoa tím lưa thưa bên thềm Trời nghiêng cho giấc xanh êm Con nâng tay mẹ, gió mềm trong tay...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!